Cô bắt taxi đến quán cafe, khi đến ngay cửa cả hai gặp nhau, Tiểu Ngạn khoác lấy tay cô :'Mặt ỉu xìu vậy?'
\- 'Mình hơi mệt\.' Cô cười gượng nói\, vừa rồi ở Khương gia cô đã phải cố dựng lên lớp ngụy trang của mình\.
Tiểu Ngạn nhìn cô bằng ánh mắt gian tà :'Tối qua mấy trận?'
\- 'Tiểu Ngạn\, cậu suy nghĩ đi đâu vậy?' Khương Gia Hy giả vờ tức giận hỏi\.
Tiểu Ngạn kéo cô ngồi xuống một chiếc bàn, Tiểu Ngạn cười rồi vuốt lưng cô :'Giận gì chứ? Kể cậu nghe chuyện này, hôm qua mình lượm được tiền đấy. Hôm nay ăn gì mình đây sẽ trả tất.'
\- 'Lượm được?' Khương Gia Hy nghi ngờ hỏi\.
Tiểu Ngạn gật đầu :'Hôm qua mình gặp lại cái tên lần trước có người phụ nữ đụng vào mình ở thang máy khách sạn đó...'
Sau một hồi kể chuyện thì Khương Gia Hy vẫn chưa thể 'tiêu hóa' được. Cô lo lắng nói :'Tiểu Ngạn, chuyện này...cậu không bắt hắn chịu trách nhiệm sao?'
\- 'Trách nhiệm cái khỉ gì\, Khương Gia Hy\, cậu nên nhớ xã hội bây giờ khác rồi\, mọi người có thể tự do\, giống như cậu\, bây giờ mà chán tên Đường Gia Huy kia thì có quyền đi ăn vụng chứ\.'
Khương Gia Hy vội cắt lời :'Mình không hề có suy nghĩ đó.' Thật ra cô vẫn chưa dám nói ra chuyện Đường Duật Hành và cô đã xảy ra quan hệ, chỉ kể đến những lúc cậu quá đáng hơn người thôi.
\- 'Làm sao? Cậu giấu mình chuyện gì đấy à?' Tiểu Ngạn huých nhẹ cù trỏ vào người cô\, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243328/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.