\- 'Được rồi\, cô về đi\, cảm ơn nhiều nhé?' Lão ta cầm lấy rồi nói\.
Tiểu Ngạn quay người bước đi, vào đến thang máy, cô không may đụng phải một người phụ nữ, làm cô ta bị ngã xuống sàn. Tiểu Ngạn mồm chữ O nhìn người phụ nữ.
Cô ta làm từ nước sao? Cô chỉ mới đụng nhẹ một cái đã ngã như thế? Hay là sức của cô lên gấp đôi rồi nhỉ?
\- 'Ôi\, kì quá\, xin lỗi cô nhé\, không cố ý\, không cố ý\.' Cô vừa cười vừa đỡ cô ta lên\, thân mật nói vài tiếng\.
Người phụ nữ đẩy cô ra :'Cô không có mắt đấy à? Đi đường đụng người khác xin lỗi là xong sao? Cô...cô làm vỡ cái vòng này rồi, mau đền lại cho tôi.' Người phụ nữ rơm rớm nước mắt nhìn chiếc vòng đắt đỏ bị vỡ.
Tiểu Ngạn nhíu mày, đụng phải mụ điên rồi sao?
\- 'Này\, cô ơi\, cũng là do cô đi đường mà không nhìn đấy\. Còn cái kia\, cô nói tôi không có mắt sao?' Tiểu Ngạn buồn rầu nói :'Mắt tôi vẫn luôn nằm ở đây cơ mà\.'
Người phụ nữ nghiến rắng :'Cô dỡn mặt với tôi sao? Tôi sẽ cho cô chết chắc.' Nói rồi cô ta dơ tay định cho cô một bạt tai.
\- 'Làm cái gì vậy? Tôi đã xin lỗi rồi còn xù lông lên làm cái gì chứ? Cũng đâu phải do mình tôi không nhìn đường\.' Tiểu Ngạn nắm lấy tay cô ta\, nói rồi hất ra\, hừ\, loại phụ nữ không biết tốt xấu\, một lần nữa cô ta ngã ra mặt đất\.
\- 'Tần tiểu thư? Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243313/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.