Sáng hôm sau...
Ngày hôm nay thời tiết đột ngột thay đổi, không giống như mọi ngày ánh nắng chiếu vào căn phòng cô, mà hôm nay là những hạt mưa đọng lại trên tấm kính, bên ngoài là cơn mưa rào, từng hạt rơi xuống, thật ảm đạm.
Khương Gia Hy cựa mình, hàng lông mày nhíu chặt lại, vết thương ở sau lưng cùng phía bên dưới khiến cho cô suýt nữa ngất đi, khuôn mặt tái nhợt, cô chống tay ngồi dậy.
Quần áo? Là cậu đã thay cho cô sao? Cô bỗng thấy sợ hãi, đêm qua, những hình ảnh đó một lần nữa hiện lại, họ thực sự đã làm cái chuyện đồi bại ấy.
Trời ạ! Cô thật là đã mất nhân cách, tối qua còn yêu kiều nằm dưới thân cậu, hai mắt cô đỏ hoe, nếu như để mẹ chồng cô biết được, không biết cô sẽ ra sao nữa? Rồi còn Đường Gia Huy, anh ta khẽ khinh thương cô đến mức nào nữa đây.
Hai tay bịt lấy tai mình, mái tóc dài xõa xuống ôm lấy bờ vai gầy của cô, đầu óc trở nên mông lung, cô thở dài một tiếng.
\- 'Chị là đang hối hận sao?' Tiếng của Đường Duật Hành phát ra phía sau lưng cô\.
Khương Gia Hy giật mình quay lại, cậu đang đứng dựa người vào cửa, trên người là bộ âu phục chỉnh tề. Từng cảnh tượng cùng cậu lặp lại lần nữa, cô cắn môi, cụp mắt xuống.
Đường Duật Hành nhìn đồng hồ :'Chị định biến bữa sáng thành bữa trưa sao? Nhanh xuống ăn sáng đi, chúng ta đến bệnh viện.'
\- 'Bệnh viện?' Khương Gia Hy khó hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243310/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.