- 'Được rồi, mau xuống dùng bữa sáng thôi, mọi người còn phải đi làm.' Bà Lâm nói.
Bữa sáng trôi qua nhanh chóng, sau bữa sáng cô đi lên phòng, Đường Gia Huy cũng lên phòng lấy áo để đi làm. Khương Gia Hy tuy không muốn nói chuyện cùng người đàn ông này, nhưng chuyện vết máu trên drap giường khiến cô không thể không nhắc đến.
- 'Cái kia...chuyện đó, vết máu trên...là anh làm sao?' Giọng cô ngày càng nhỏ dần, cuối cùng cúi thấp mặt xuống.
Đường Gia Hy thật chán ghét bộ dáng luôn tỏ ra đáng thương của cô, anh ta nhếch mép :'Khương Gia Hy, cô đừng bày ra bộ dạng đó, cô là có chút giá trị nên mới được gả vào đây, nếu không có vết máu kia thì người rắc rối sẽ là tôi, vì vậy cô đừng đứng đây ảo tưởng.'
Nói rồi anh ta mở cửa bước ra ngoài, Khương Gia Hy nắm chặt tay lại để móng tay ghim vào lòng bàn tay cô, ngày trước còn ở bên mẹ, cô có thể khóc, nhưng bây giờ thì không thể, ở đây chỉ có một mình anh ta khi dễ cô, vẫn tốt hơn ở nhà gấp vạn lần.
Khương Gia Hy lấy điện thoại gọi cho bạn thân của mình - Tần Tử Ngạn. Chuyện cô kết hôn chỉ có mình cô ấy biết, chuyện cô không có được một hôn lễ đàng hoàng cũng chỉ có cô ấy biết, tất cả, tất cả mọi chuyện...bao nhiêu năm nay ngoài mẹ cô ra, chỉ có cô ấy là lắng nghe và quan tâm cô.
Cả một ngày cô phải xuống từ đường của Đường gia để học về phép tắc trong nhà, chớp mắt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/151378/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.