Chương trước
Chương sau
EOG mất 200 nghìn fan trong một đêm.

Bộ phận giao tiếp xã hội lo lắng đến trọc cả đầu, từ lúc thành lập chiến đội tới nay họ chưa từng gặp trường hợp mất một lượng fan lớn như vậy.

Thậm chí còn nghiêm trọng hơn việc tháng trước họ bị một chiến đội quỷ quái của nước ngoài năm lần bảy lượt đuổi cướp làm hụt mất chức vô địch.

Nguyên nhân là do chiến đội đột ngột thay đổi một AD mới.

Vốn dĩ thay người là một chuyện hết sức bình thường, nhưng lần này EOG lại làm mọi thứ một cách thái quá.

AD cũ là Hoa Huyền, người đã cống hiến cho EOG 6 năm trời cũng như giành được rất nhiều cúp cho chiến đội, anh ta có công lao cũng có khổ lao.

Tuy hiện tại kỹ thuật của Hoa Huyền không đỉnh như trước nhưng thực lực vẫn không thể khinh thường, còn lâu mới đến lúc anh ta phải giải nghệ nhưng bỗng dưng lại đột nhiên bị thay thế.

Ai có thể chấp nhận nổi điều này chứ?

Nếu EOG thay một AD mạnh hơn Hoa Huyền thì fan có thể hiểu cho.

Nhưng EOG thay ai không thay, tự dưng thay Giang Đề.

Giang Đề, nam, 18 tuổi, một cậu nhóc nhỏ nhắn chưa đủ lông đủ cánh.

Tuy tuổi nhỏ nhưng cậu đã thi đấu chuyên nghiệp ở vị trí SP hơn 1 năm trời.

Năm đầu đã hại 3 chiến đội xui xẻo phá sản nên được mọi người phong cho danh hiệu "Ôn thần của Liên Minh", "Báo tử giới Esport".

Lần này, "Ôn thần của Liên Minh" với "Báo tử giới Esport" hạ cánh ở chiến đội vô địch - EOG.

Sau khi tin tức truyền ra, có thể nói là người thân đau đớn, kẻ thù khoái chí.

Những người thoát fan quay lại chửi lên cả hotsearch, đại chiến nổ ra, hình ảnh chỉ toàn "màu máu" khiến các chiến đội khác cùng quần chúng ăn dưa cười tít mắt.

***

"Cái gì?"

"Giang Đề...!!"

Một tiếng gào rú vào sáng sớm đánh thức cả EOG.

Mặt trời vừa mọc, ánh sáng phủ đầy phòng họp, một con mèo cái nhỏ nằm trên bệ cửa sổ nghỉ ngơi hóng gió.

Một bên là bàn hội nghị có 3 thanh niên "Mập ốm cao thấp" nghiện internet thức trắng đêm ngồi ngang dọc trên ghế, lần lượt là JG, Mid, SP của EOG.

Bên kia, giám đốc của chiến đội đang giằng co với huấn luyện viên Tần Thư.

Giám đốc chiến đội không kiềm được lớn tiếng: "Cô kí với ai không kí, cứ một hai phải kí với tên nhóc ôn thần giới Liên Minh kia?"

Tần Thư khoanh tay trước ngực, nói: "Bình tĩnh nào, tôi có thể hiểu tâm trạng của ngài, ngài muốn hỏi gì thì hỏi."

Giám đốc hít một hơi thật sâu, sau đó chỉ vào tên béo phía đối diện nói: "Trước kia Giang Đề chơi Sp, cô chắc chắn không thêm cậu ta vào để đoạt vị trí với người mình đó chứ?"

Tần Thư: "Trước đó chơi Sp thì bây giờ không thể đổi vị trí sao?"

"Vậy cậu ta dựa vào đâu mà có thể thay thế Hoa Huyền?"

"Hỏi hay đấy, chỉ dựa vào việc cậu ấy là người giỏi nhất kì huấn luyện trẻ."

Huấn luyện viên vừa nói xong, ngay lập tức toàn bộ phòng họp yên lặng.

Giám đốc và 3 thanh niên nghiện internet hai mặt nhìn nhau, tỏ vẻ không tin.

Cười chết mất, sao có thể?

Giang Đề, không phải bọn họ không biết, tuy cậu ta chơi chuyên nghiệp mới được 1 năm nhưng đã chuyển nhượng qua 3 chiến đội.

Các chiến đội cậu từng chơi Sp ngoại trừ nhà thứ ba từng vào vòng loại của giải vô địch thế giới thì hai nhà trước đều bị loại ngay từ vòng gửi xe.

Gà như thế mà nói có thể giành chức vô địch cho chiến đội EOG, ai tin?

Nhưng ván đã đóng thuyền, bọn họ phản đối cũng chẳng làm lên được gì.

Đến cuối cùng, bọn họ chỉ quan tâm một chuyện.

Vẻ mặt giám đốc chiến đội kinh hãi, hít một ngụm khí lạnh nói: "Nếu tên nhóc ôn thần đó làm được thì sao? Chiến đội của chúng ta sẽ đóng cửa hả?"

Huấn luyện viên cụp mắt định nói giám đốc đừng mê tín thì đột nhiên cửa phòng họp bị đẩy ra.

Một cậu trai đẹp chân dài cao ráo đang cầm bình giữ nhiệt lười biếng đi tới.

Thấy mọi người đều ở đây, cậu trai híp đôi mắt đào hoa cười nói: "Ồ, hôm nay mọi người đều dậy sớm hơn tôi à, thật đáng mừng."

Dứt lời hắn nhấp một ngụm trà kỳ tử rồi dùng dáng vẻ như ông cán bộ già ung dung ngồi xuống.

Mọi người nhìn hắn, khóe miệng run rẩy.

Người này là Top cũng như đội trưởng của đội bọn họ, Trần Hiệt.

Đội trưởng Trần tuy năm nay chỉ mới 23 tuổi nhưng đã cầm qua tay hầu như tất cả các loại cúp. Hắn chiến công hiển hách, là người đang đứng trên đỉnh vinh quang được người ta gọi là "Top mạnh nhất."

Nhưng một tuyển thủ huyền thoại như vậy lại có nếp sinh hoạt dưỡng sinh như đang tuổi trung niên, điển hình là pha trà kỳ tử trong bình giữ nhiệt.

Làm người ta hít thở không thông mà.

Trần Hiệt để bình xuống hỏi: "Mấy người nói tới đoạn nào rồi?"

Huấn luyện viên: "Tới đoạn....."

Tần Thưa vừa mới ngẩng đầu lên nói, cửa phòng họp lại bị đẩy ra.

Một nhân viên công tác đi vào nói: "Huấn luyện viên, cậu ấy tới rồi."

Mặt Tần Thư giãn ra, vui vẻ vỗ tay: "Cho cậu ấy vào đi."

Bốn đội viên có chung một suy nghĩ, ánh mắt và động tác đồng thời nhìn ra cửa.

Sp: "Tui nên dùng biểu cảm với tâm trạng gì để nghênh đón nhóc AD ôn thần của mình đây?"

JG: "Cầu mong cậu ta đừng bước vào đây, tui có chút sợ hãi."

Mid: "Tui không tin tà, EOG chắc chắn sẽ không phá sản."

Chỉ có Trần Hiệt một bên uống trà, một bên im lặng kiên nhẫn chờ đợi.

Chẳng qua hắn nghĩ tới một vấn đề, Giang Đề... lớn lên trông như thế nào?

Hắn còn nhớ hình như cậu ấy lớn lên nhìn rất ngoan và rất đáng yêu.

Ngoài cửa vang lên tiếng bánh xe vali ma sát với mặt đất.

Một lát sau, một cậu nhóc đi tới.

Cậu không cao và rất gầy, mặt còn ngây ngô non nớt, tóc xõa tung, trên trán còn vểnh lên một sợi tóc nhuộm đỏ nhìn cực kì ngốc nghếch.

Ánh mặt trời vừa vặn chiếu lên người cậu, xinh đẹp sạch sẽ, vừa dễ cưng vừa đẹp.

Trong chớp mắt, phòng họp lặng ngắt như tờ.

Một phòng toàn những thanh niên nghiện internet không có văn hóa đồng thời nghĩ đến một câu trên tạp chí: Ngoại hình là tấm hộ chiếu muốn làm gì cũng được.

Cái gì mà ôn thần của Liên Minh?

Đây không phải là một nhóc shota cute có thể nâng cao nhan sắc đội bọn họ lên à?

SP Triệu Bắc Nam đổi sắc mặt nhanh nhất và là người đầu tiên đứng dậy cho Giang Đề một cái ôm thật chặt.

"Chào mừng cậu, AD mới của tui."

Giang Đề đột nhiên bị một tên đàn ông con trai xa lạ ôm nên cơ thể theo bản năng lùi lại một bước, lông mày cũng không giữ được mà nhăn lại.

"Cảm ơn." Giọng nói cậu lạnh băng.

Chậc, nhóc con này còn rất lạnh lùng.

Trần Hiệt đóng nắp bình giữ nhiệt, khóe môi nhẹ nhàng cong lên.

Chẳng qua Triệu Bắc Nam hào sảng vẫn chưa phát hiện ra.

Huấn luyện viên thấy mọi người không kì thị AD mới hài lòng cười.

Dù sao cũng là các tuyển thủ lão làng, nên xử sự sao cho đúng mực bọn họ vẫn hiểu.

"Được rồi, mọi người có gì thắc mắc có thể hỏi trực tiếp Giang Đề."

Mọi người đều lắc đầu.

Chỉ có Trần Hiệt yên lặng nhìn Giang Đề, đôi mắt đào hoa hẹp dài nhướn lên đầy tà khí, hắn không chút để ý mở miệng hỏi:

"Cậu AD mới của chúng ta đây có bạn gái chưa nhỉ?"

Mọi người trong phòng nhìn về phía hắn:?

Anh nghe thử coi anh hỏi câu hỏi chó má gì đây?

Giang Đề cũng nhìn về phía hắn:...

Quá đột ngột.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.