Cố Ngôn Chuẩn lông mày nhíu lại tỏ vẻ không vui.
"A Vân, Tử Thần tuổi không còn nhỏ nữa, nó có quyền lựa chọn của mình. Anh thấy nó căn bản không có ý gì với con gái Doãn gia, em cần gì phải ép nó? Hơn nữa, anh thấy cô bé đó cũng rất tốt, Tử Thần nếu thích con bé cũng không phải không được."
Huống chi, ông đối với Tô Dĩ An có chút chuyện, năm đó nếu không tại ông, Tô Dĩ An cũng sẽ không...
Diệp Tư Vân cười lạnh một tiếng, "Hừ, đàn ông luôn muốn cái loại...này hàng giá rẻ lại đẹp, thật tình không biết, bề ngoài càng là ngăn nắp ngọt ngào, mở mạnh tầng da ra, nói không chừng là độc dược chết người."
Bà nói này ý hữu sở chỉ (*),Cố Ngôn Chuẩn nắm chặc ly sâm banh, không nói một lời.
Cuối cùng, ông bình tĩnh nói: "A Vân, năm đó là anh có lỗi, nhưng Tử Thần là vô tội. Hơn nữa, nó là con anh, không phải là chó chỉ biết nghe lời vẫy đuôi."
Diệp Tư Vân nhịn xuống trong lòng đằng đằng bốc lên lửa giận, giận quá thành cười, "Tốt, tốt, tốt, tôi hiểu rồi!"
Bà mặt tối lại, giẫm giày cao gót quay người rời đi.
Nhảy hết một bài, Tô Niên Niên còn chưa thỏa mãn, cảm giác mình tiến bộ không ít, thì người đã bị Cố Tử Thần kéo đi.
"Này, sao không nhảy thêm chút nữa... Cố Tử Thần, anh ỷ là chủ nợ mà khi dễ người hả.." (P/S: do câu của tác giả hơi khó hiểu nên mình đổi luôn nha nhưng ý cũng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-yeu-100-bao-boi-thuoc-ve-nam-than/3237790/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.