Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Dạ Tinh Vũ bĩu mồm, quơ đũa làm bộ muốn cướp miếng thịt kia, Tô Niên Niên không cam lòng yếu thế, hai người trực tiếp đánh nhau vì miếng thịt.
Từ trước đến nay chỉ có cô cướp của người khác, chứ làm gì có chuyện người khác cướp đồ của cô.
Hai người cầm đũa đánh nhau không phân thắng bại, Trần Nguyên thật sự nhìn không được nữa, đè bả vai của Dạ Tinh Vũ và Tô Niên Niên xuống.
"Bao nhiêu tuổi rồi còn tranh cướp đồ ăn, hai người các em phải biết nhường nhịn là..."
Còn chưa nói dứt lời, Tô Niên Niên và Dạ Tinh Vũ đã cùng kêu rên, trên mặt đều lộ ra biểu tình tuyệt vọng.
Cố Tử Thần vẫn không nói chuyện, mặt không cảm xúc đưa đũa gắp miếng thịt lên, tư thế cao quý ưu nhã, ung dung cho miếng thịt vào miệng... nhai... nuốt xuống.
"Anh bao nhiêu tuổi rồi còn cướp ăn với chúng em!"
"Đúng vậy, đức tính nhường nhịn đâu mất rồi!"
Hai người mới náo loạn không phân cao thấp vừa nãy chợt đứng chung một chiến tuyến, trợn mắt nhìn Cố Tử Thần như nhìn kẻ thù, làm Trần Nguyên im lặng nhếch mép lên.
Cố Tử Thần xem thường nhìn hai người bọn họ, làm cho Tô Niên Niên và Dạ Tinh Vũ đều cảm thấy ngượng ngùng.
Hai người nuốt nuốt nước miếng, trụm đầu xì xào bàn tán ——
"Anh ta không phải là người tốt, chúng ta không chơi với anh ta nữa."
"Được, sau này ăn chúng ta chỉ chia nhau thôi!"
"Hắc hắc, không nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-yeu-100-bao-boi-thuoc-ve-nam-than/3237742/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.