“Wow! Resort này được đó Hiểu Ngọc.” Một cô gái khá nhỏ nhắn chạy loanh quanh xem hết chỗ này chỗ kia, còn không ngừng tán thưởng.
Hiểu Ngọc vừa nghe có người khen thì chính là bộ dạng hếch mặt lên trời: “Còn phải nói.”
Bọn cô có tất cả bốn người: ba cô gái và một chàng trai. Chính là những người bạn đã cùng nhau trải qua thời cấp ba cho tới bốn năm đại học vừa qua. Nói tóm lại chính là một đám tụ lại với nhau được bảy năm.
Một cô gái khác lại khá trầm tĩnh, thản nhiên nói: “Đã nói cậu đừng khen cậu ấy mà.”
“A, đúng rồi… lần này quên mất, lại để cho cậu ấy được dịp lên mặt...”
“Nhưng vẫn là Hiểu Ngọc tìm ra chỗ này mà.” Chàng trai nào đó không nhịn được lại lên tiếng.
Cô gái nhỏ nhắn Huân Huân liền bĩu môi: “Lục Nghị, cậu suốt ngày cứ bênh Hiểu Ngọc.”
Cô gái trầm tĩnh Dương Hân lại thờ ơ: “Cũng không phải chuyện lạ mà.”
Chàng trai Lục Nghị nào đó đành im lặng: “…”
_ _ _ _ _
Resort này rất đẹp, điểm đặc biệt ở đây chính là bãi cát biển nhân tạo, trên bãi cát lại còn có mấy cái lều gỗ đủ màu sắc, mỗi cái lại nằm cách nhau một khoảng, tạo cho khách có không gian cá nhân, cảm giác rất thoải mái. Nó nằm ở ngoại ô thành phố, vì ở khá xa trung tâm nên cũng ít người biết đến, không khí còn rất trong lành, mát mẻ.
Bọn cô cũng chọn một cái lều gỗ bảy màu để ngồi.
Hiểu Ngọc như nhớ lại chuyện gì đó: “Mà nghĩ lại thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-xich/78896/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.