Vào tiết mộc xuân, những ngày trước đây mưa không ngớt, ngay cả trong phòng cũng lúc nào cũng mang theo chút lạnh lẽo. Hôm nay, trong sân lại đúng là nắng đẹp, cộng thêm hoa hải đường nở rộ, hoa bay bướm múa, thật là đẹp mắt.
Lâm Khuynh Giác thể chất hơi hàn, khổ sở vì không thể xua tan hơi ẩm đã nhiều ngày, bắt gặp thời tiết tốt như vậy, buổi trưa liền sai người mang chiếc ghế xích đu bằng gỗ sưa ra sân để hưởng nắng.
Nhẹ nhàng gió thổi qua, y phục của nàng bay theo gió, phất phơ trước mặt Lục Khước đang quỳ gối bên cạnh.
Lâm Khuynh Giác nhìn về phía người đang quỳ yên lặng bên cạnh. Từ góc độ của nàng, y phục như có như không cọ vào mũi hắn khiến hắn nhíu mày, có lẽ là cảm giác ngứa ngáy, đôi mắt xanh thẳm của hắn chăm chú nhìn lấy dải y phục, nhưng vì cân nhắc đến nàng mà không giơ tay ra để gạt đi.
Thật giống như một con mèo nhỏ, Lâm Khuynh Giác lật mình, để thân thể đè lên phần y phục không nghe lời. Nàng cảm thấy ấm áp như đang tắm trong bồn nước nóng. Ánh nắng mềm mại không chói lóa, nàng nheo mắt nhìn lên bầu trời xanh với những đám mây đủ hình dạng, suy nghĩ mông lung trong đầu.
Giáng Nguyệt đang làm việc trong nhà, nghe nàng nói không cần đứng bên cạnh chờ, liền vội vàng chạy ra ngoài chơi, lúc này gần đó chỉ có hai người nàng và Lục Khước. Hắn có vẻ ngoài mềm mại, nhưng trí óc không hề ngu dốt, sau vài lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-uyen-uong/3485065/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.