🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong những ngày Trương Mỹ Vân ở lại nhà mình, Lại Minh Nguyệt tuyệt đối không cho Võ Quế Sơn bén mảng tới.

Vì ghét Chúng Thanh Phong nên Lại Minh Nguyệt còn ghét lây sang cả Võ Quế Sơn.

Cô tin rằng anh biết mọi chuyện nhưng vẫn tìm cách giấu cô.

Đó là việc không thể nào tha thứ được.

Ở cạnh Lại Minh Nguyệt một thời gian Võ Quế Sơn cứ ngỡ mình đã thích nghi được với tính cách sáng nắng, chiêu mưa, trưa ẩm ướt của cô.

Vậy mà không hiểu cô giận dỗi điều gì.

Anh gọi điện không thèm nghe.

Nhắn tin không trả lời.

Tìm tới tận nhà cô không buồn mở cửa.

Anh bấm chuông nhiều tới nỗi hàng xóm thấy phiền phải xuất đầu lộ diện để nhắc nhở.

Suốt mấy ngày không cách nào liên lạc được với Lại Minh Nguyệt cuối cùng Võ Quế Sơn cũng hết kiên nhẫn phải bỏ cuộc.

Anh không thể theo kịp lối tư duy kỳ cục của cô.

Hơn nữa, thời gian gần đây vì xử lý chuyện của Ngô Chí Kiên anh bận tới quay cuồng.

Sau mấy ngày suy nghĩ, cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng quyết định thay vì chạy trốn như lần trước cô sẽ đối mặt trực tiếp với Chúng Thanh Phong, nói rõ ràng mọi chuyện rồi muốn tới đâu thì tới.

Dù gì hợp đồng mang thai hộ giữa hai người cũng đã kết thúc.

Nếu như Chúng Thanh Phong đã đưa Phạm Khả Hân quay trở lại bên mình thì cô cũng không còn lý do gì ở lại nữa.

Rời khỏi Thanh Phong, tạm thời Mỹ Vân không có chốn nào để đi nhưng vòm trời rộng lớn này chẳng lẽ lại không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-trong-tim-anh/1162680/chuong-347.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mặt Trời Trong Tim Anh
Chương 347: Anh nhớ em, rất nhớ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.