Mấy ngày rồi công việc làm anh bận đến mức quên ăn. Lúc anh về nhà đã là nửa đêm, không muốn làm phiền Đường Y học. Hơn nữa bắt đầu từ tuần sau cô sẽ thi đại học. Nếu vì anh mà ảnh hưởng đến cô càng không nên.
Chính vì không gặp cô khiến nỗi nhớ nhung càng lúc càng nhiều. Mà khi không được thỏa mãn sẽ trở nên cáu bẳn.
Phong Sính ngồi ở văn phòng. Đây không biết là lần thứ mấy anh nén hồ sơ cần ký xuống.
“Làm lại cho tôi. Tôi nuôi các người là để các người chọc tức tôi sao?”
“Phong thiếu bớt giận. Tôi mang chúng đi sửa.”
Thấy tình hình căng thẳng, Hoài Nam nhanh chân vào giải cứu.
“Ra ngoài trước đi.”
Trưởng phòng kinh doanh toát mồ hôi hột nhanh chóng nhặt lại hồ sơ ở dưới đất.
“Cậu còn đứng đây làm gì? Không ra ngoài?”
Hoài Nam đặt ly nước lọc trên bàn của anh, khẽ nuốt nước bọt lấy can đảm nói:
“Phong thiếu gần đây ngài có chuyện gì sao?”
“Không gì.”
“Có phải vì… Chuyện đó lâu ngày không được giải tỏa?”
Phong Sính không mắng chửi. Mắt anh giật giật xoay ghế quay lưng lại với Hoài Nam.
“Tôi nói đúng rồi có đúng không. Thật ra chuyện này rất bình thường. Đó là nhu cầu chính đáng.”
“…”
Biết Phong Sính vẫn còn muốn nghe. Anh nói tiếp:
“Hay là tôi tìm cho ngài vài người.”
Lần này có 8 cái mạng cũng không cứu Hoài Nam nổi.
Phong Sính quay lại đem cốc nước hất thẳng vào người Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3499719/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.