“Tại sao lại là chú?” 
Đường Y ngạc nhiên. Phong Sính trong bộ âu phục, dưới ánh trăng nhìn đẹp vô cùng. 
Anh đứng ngoài cửa sổ ra hiệu cho Đường Y mở cửa. Cô mở cửa ra liền nói: 
“Không có ai mở cửa cho chú sao? Để tôi ra ngoài mở?” 
Phong Sính lắc đầu. Anh đưa tay lên miệng: 
“Suỵt! Nhỏ thôi. Nhóc con mau ra đây! Nhanh lên!” 
“Chú muốn làm cái gì? Tôi còn chưa thay quần áo.” 
Phong Sính dang tay như muốn đỡ lấy cô: 
“Nhanh lên. Không kịp đâu!” 
Đường Y cứ thế trong bộ váy ngủ trèo qua cửa sổ ngã vào lòng anh. Phong Sính bế cô vào chiếc Ferrari bản giới hạn của mình rồi đạp ga rời đi. 
Đường Y ngồi trên xe không ngừng thắc mắc: 
“Chú bận lắm sao?” 
“…” 
“Sao tôi hỏi chú không trả lời?” 
“…” 
“Này, nếu chú không nói tôi sẽ nhảy xuống xe.” 
“Im lặng một chút!” 
Đường Y hết cách đành ngồi yên. Cô cũng muốn xem thử ông chú này tính gây chuyện gì nữa. 
Xe rất nhanh đã leo lên khu nghỉ dưỡng ở trên đỉnh núi. Phong Sính tay vẫn nắm chặt vô lăng. Mắt không dám nhìn thẳng cô. 
“Đây là khu nghỉ dưỡng mới xây dựng.” 
Đường Y mất kiên nhẫn: “Thì sao? Liên quan gì đến tôi?” 
“…” 
“Gần đây tôi không có ở nhà là cũng vì nó.” 
“?” 
“Cho nên đừng nghĩ tôi lo hẹn hò mà quên mất hôm nay sinh nhật em!” 
Phong Sính quay mặt sang cô, ánh mắt anh nhìn cô say đắm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3496141/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.