Trước cửa nhà Phong Sính, chị Huỳnh loay hoay:
“Tiêu Đằng, bỏ dép hay mang dép?”
“Lần trước gấp quá em mang dép. Lần này chắc bỏ dép ra chị nhỉ?”
Trong lúc 2 người còn đứng ở bên ngoài bàn tính thì Đường Y đã đi thẳng vào bên trong nằm lên sofa.
Phong Sính rất nhanh ném chiếc khăn lên mặt Đường Y.
“Lau đi đồ con mèo. Với lại đồ đã được chuẩn bị ở trong phòng. Mau vào xem đi”
Đường Y lười biếng nhận lấy:
“Chú cũng chẳng khác gì con mèo.”
Đã không nói thì thôi, nói ra toàn cãi nhau thôi.
Phong Sính đưa tay búng trán cô cho hả giận rồi mặc kệ ra ngoài cửa kéo 2 người kia vào nhà.
Chị Huỳnh choáng ngợp trước vẻ đẹp của căn biệt thự mà cứ đứng nhìn mãi. Người giúp việc trong nhà phải gọi mấy lần, chị Huỳnh mới chịu về phòng.
Đường Y bước vào căn phòng ở tầng trệt. Nơi đây chỉ cần mở cửa có thể nhìn ra khuôn viên bên ngoài.
Tủ quần áo đã được Phong Sính sai người hầu chuẩn bị. Toàn là đầm váy theo đúng kích cỡ của Đường Y.
Từ nhỏ cho đến lớn, đây là lần đầu tiên Đường Y có nhiều đồ đẹp.
“Xem ra đồ đáng ghét như chú cũng có lúc dễ thương.”
Đường Y chọn một cái váy ngủ, rất nhanh cô đã nhắm mắt chìm sâu vào giấc mộng.
Đang ngủ ngon thì Đường Y nghe có tiếng gõ cửa. Hôm nay là ngày nghỉ. Ở nhà ngoại trừ đi học sẽ chẳng ai làm phiền đến cô. Nên Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495558/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.