“Người thân còn lại?”
Đường Y nhớ lại lúc cô chạy theo xe của Phong Triển. Bàn tay nhăn nheo dang ra chào đón cô.
“Chúng ta bây giờ là người nhà!”
Đường Y đứng yên.
“Tôi biết cô trách Phong thiếu hại chết ông Triển. Phong thiếu cũng đang tự trách mình đó. Anh ấy không thiết sống nữa rồi. Mặc dù anh ấy cho người bảo vệ nhưng mà bọn người đó vì che dấu sự thật nên đã tìm mọi cách. Cô nghĩ đi, nếu Phong thiếu không tiếp tục lôi bọn họ ra ánh sáng. Sẽ còn bao nhiêu người vô tội bị hại? Bao nhiêu gia đình sẽ tan nát?”
Đường Y bước vội đi. Đi được một đoạn Đường Y quay lại.
“Mau đưa tôi đến đó!”
Trên đường đi, Đường Y nhắn tin cho Tiêu Đằng nói cô về trễ.
Anh biết cô luyện thi nên khi nào xong thì gọi anh đến đón. Lúc này, Tiêu Đằng đã mất Phong Triển. Anh để tâm hơn đến Đường Y. Anh sợ cô cũng sẽ bị bọn họ tìm đến đe dọa.
Đường Y ngồi trên xe, cô suy nghĩ cả ngàn câu nói để khích lệ tinh thần của Phong Sính. Nhưng đến khi bước vào nhà, cô còn tưởng thư ký Nam đưa nhầm cô đến lò rượu.
Khắp nơi trên sàn đều là vỏ chai. Thậm chí là mảnh thủy tinh.
Hoài Nam sợ Phong Sính tức giận nên đã nói với Đường Y, anh ra ngoài để lại không gian cho hai người.
Đường Y đi đến cạnh sofa. Thấy Phong Sính nằm bất động, cô lấy chân đá anh mấy cái. Thấy Phong Sính nhúc nhích trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495553/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.