- Chú là ai? 
Người đàn ông kia tát Đường Y một cái. 
- Con khốn, cậu mày mà mày cũng không nhận ra à? 
- Nguyệt Minh? 
Đường Y nghe xong lập tức lấy balo đánh vào đầu Nguyệt Minh rồi chạy. Ở phía sau, hắn bị cay mắt mà vẫn liên tục đuổi theo. 
- Đường Y, mày để tiền của bà ngoại ở đâu? 
- Tôi không biết. Mau tránh ra. Đã 8 năm rồi cậu tìm đến đây làm gì? 
- Tao không tìm đến để mày ăn hết số tiền đó sao? 
Đường Y chạy nhanh ngã xuống nước. Còn một chút nữa bị tên cậu xấu xa bắt lấy. Cũng may cô nhanh hơn đã đứng dậy. Chạy một đoạn qua lối tắt thì Đường Y va vào người đàn ông mặc âu phục. 
Người đàn ông ngay lập tức đã nhận ra cô. 
- Đường Y? 
Đường Y ngẩng mặt, trong giây phút đó liền gọi tên anh: 
- Phong Sính? 
- Chú mau giúp tôi? 
Đường Y kéo Phong Sính ra phía trước mình: 
- Chú mau giúp tôi đi. 
Phong Sinh cười khẩy. Cô bé 10 tuổi năm nào nay đã cao gần bằng anh. 
- Vừa gặp đã nhận ra ngay? 
- Chú nói thừa. Ngày nào ông ngoại chả mang hình chú ra ngắm. Còn nữa, giọng chú y hệt với người gọi cho ông ngoại. Không phải Phong Sính thì là ai? 
- Ông ngoại? Tôi có con rơi sao tôi không biết nhỉ? 
- Chú đừng nhiều lời nữa. Mau giúp tôi với. Tôi năn nỉ chú. 
Đường Y nói đến đây liền chắp tay xoa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495535/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.