"Ưm"
Một âm thanh nhỏ vang lên, Cố Long cảm thấy trong lồng ngực của mình ai đó đang cựa quậy, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào một bên má của hắn khiến hắn khó chịu tỉnh giấc.
"Ông xã! Em đói bụng"
Âm thanh nũng nịu vang lên, Cố Long mở mắt nhìn xuống lồng ngực, hắn thấy Tiểu Bảo Bối ôm mình, bĩu môi có vẻ không vui.
Tối hôm qua nhóc con này làm loạn khiến anh cuối cùng cũng chịu thoả hiệp, hai người cứ cự cãi đến khuya mới ngủ nhưng mà không hiểu sao Tiểu Bảo Bối lại dậy rất sớm.
Cố Long đẩy người đang ôm mình ra, giọng nói mang theo phần biếng nhác vừa mới ngủ dậy đáp.
"Không biết tự đặt thức ăn à?"
Tiểu Bảo Bối ngồi gập chân trên giường, hai tay vò vò góc áo đáp.
"Em...em muốn ông xã nấu"
"Tôi không rãnh"
Cố Long thẳng thừng từ chối, hắn vươn vai muốn rời khỏi giường, nhưng Tiểu Bảo Bối lại nắm áo anh. Khuôn mặt vẫn mang nét ngây ngô bày tỏ ước mơ của mình.
"Vậy...anh không nấu cũng được Bảo Bối có thể tự đặt thức ăn. Nhưng mà...ông xã có thể ăn cùng em được không, ông xã tối qua cũng chưa ăn gì..."
Đứa bé này có thật sự là ngốc? Cố Long tự hỏi một câu như vậy. Đôi khi, trong trí não của cậu vẫn rất thông minh để chú ý đến vài chi tiết. Cậu vẫn nhớ rằng tối qua hắn chưa ăn.
Khuôn mặt kia ngây ngô trông đợi câu trả lời của hắn, nhưng mà bàn tay lại siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-tieu-bao-boi/2803189/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.