Tiểu Bảo Bối ngồi ở trên giường, khuôn mặt đã gầy đến độ thấy gò má, một tay cậu xoa xoa cái bụng nhỉ, đôi mắt thẩn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bây giờ đã mười hai giờ đêm, mưa tí tách rơi ngoài khoảng trời rộng lớn. Bảo Bối dù có ngốc cỡ nào cũng vẫn có cảm xúc, mấy hôm nay bị chính đau lòng hành hạ, cố gắng quên đi người mình yêu bao năm nay đối với cậu thật sự là thử thách khó.
Nhưng cậu không muốn một tình cảm ép buộc, bấy lâu nay là tự cậu đa tình, Cố Long vốn không hề yêu cậu.
"Anh không được nói như thế, nếu để anh Từ Khánh nghe anh ấy sẽ buồn"
Tiểu Bảo Bối hôm nay thật xa cách, Cố Long nghe được sự hồi đáp của cậu cũng cảm thấy mình tỉnh táo đi vài phần, hắn không dám đối diện với cậu, hắn làm chàng trai ngây ngô này một vết thương lòng lớn rồi.
Nhưng giữa đêm khuya, men say trong con người khống chế. Cố Long muốn nói nhiều hơn một chút.
"Mấy hôm nay em khoẻ không...đứa bé thế nào?"
"Vẫn...vẫn khoẻ, anh Long không nên hỏi nhiều. Bảo Bối phải đi ngủ rồi. Anh ngủ đi"
Tiểu Bảo Bối bình thường như một cái xác không hồn, vậy mà hôm nay gọi điện cho Cố Long thì tim đập nhanh, mặt cũng cảm thấy nóng, trái tim đau đớn kịch liệt. Cậu muốn tránh né hắn, vội vàng tìm cớ đi ngủ.
Thật ra ban đầu cậu đã ngủ từ sớm, chỉ là nửa đêm giật mình nhớ Cố Long nên thức giấc. Hai anh trai vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-tieu-bao-boi/2803064/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.