Cố Long nhìn dòng tin nhắn trong điện thoại, tâm tình tốt hơn hẳn. Đứa bé trong bụng Bảo Bối là con của hắn, khúc mắc mấy hôm nay cũng được gỡ rối.
Cố Long là một kẻ có tật giật mình, thời điểm hai người chia tay thì Đặng Dương liền được ở nhà chính của gia đình họ Tiểu. Còn quang minh chính đại sống chung với Bảo Bối, hơn nữa Bảo Bối có thai cận sát với thời gian Đặng Dương quay trở lại. Còn không kể lúc trước đó Tôn Đặng Dương thường xuyên đến cửa tiệm hắn theo đuổi Bảo Bối sao.
Người có lỗi thường nghi ngờ xung quanh ai cũng giống mình, Cố Long cũng vậy. Hắn làm ra lỗi lầm nên nhìn đời bằng còn mắt hẹp hòi, nhưng hắn sau này hối hận, lại suy nghĩ khác.
Cố Long sau khi vực dậy tinh thần thì quyết định làm lại từ đầu. Thậm chí hắn còn mang tư tưởng nếu đứa bé là con của Bảo Bối và người khác hắn cũng mặc kệ. Giành được Bảo Bối về thì bọn họ mới chính là đình.
Cái gì không phải của mình thì phải làm cho nó thành của mình. Đây chẳng phải là điều anh trai của Bảo Bối đã áp dụng lên người hắn vào ba năm trước ư?
Nhưng hiện tại không cần nữa rồi, đứa bé chính là con của hắn. Là máu mủ ruột thịt, dù Tiểu Bảo Bối sau này có quen ai thì vẫn còn hình bóng của hắn ở trong đứa bé kia.
Hắn trong mắt mọi người ích kỉ cũng được, là một kẻ người tồi tệ đốn mạc là được. Nhưng mối nhân duyên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-tieu-bao-boi/2803028/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.