Cố Long lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm tính cách cũng trở nên tàn nhẫn hơn trước. Lúc hắn nói chuyện cũng chẳng cần nể nang ai, hệt như lúc trước khi Tiểu Chính Lâm bức ép hắn cưới Tiểu Bảo Bối cũng không hề giữ cho hắn chút mặt mũi.
Giờ thì hay rồi, sói con đã lớn biến hoá thành con sói đầu đàn, chịu bao nhiêu vết thương nên giờ việc sợ hãi đối với con sói chẳng còn là cái gì to tát.
Cố Long có đủ mọi cách để ép Tiểu Bảo Bối ở cạnh mình, nhưng đến giờ phút này hắn vẫn xin phép cậu xem như là sự tôn trọng hắn chỉ dành riêng cho Bảo Bối.
Tiểu Bảo Bối ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm hắn, hắn lại dùng ánh mắt vừa mong chờ vừa đau khổ như vừa mất đi của quý nhìn Bảo Bối.
Tiểu Bảo Bối run run khoé môi, sự chần chừ hiện rõ trên khuôn mặt của cậu.
Mà Cố Long dễ gì để vụt mất cơ hội này, nếu Bảo Bối đang chần chừ vậy thì hắn sẽ giúp cậu quyết định luôn.
"Bảo Bối ở, ở trong tù có nhiều chuột lắm nha. Nếu không cẩn thận em còn có thể bị nó cắn chảy máu chân nữa. Tiểu Lục Khiết ở ngoài này rất nhớ em, ba nhỏ đi tù, bé con làm sao chịu đựng được"
Vừa nói hắn vừa thở dài thương xót, nhưng ánh mắt lại không thảnh thật liếc nhìn cậu hai bả vai cậu đang run run. Rõ ràng là Tiểu Bảo Bối bị doạ sợ rồi.
"Thế nào? Em muốn đi tù sao?"
Cố Long tàn ác trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-tieu-bao-boi/2802948/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.