"Anh Dụ, anh gọi em sao?" Mạn Nhu quỳ dưới đất ôm lấy chân hắn mà tha thiết hỏi.
Trong mắt Hạ Khang Dụ lúc này không có một chút ấm áp, hắn đẩy mạnh Mạn Nhu ra.
" Chết cũng cần có đôi có cặp. Tao cho hai đứa bay toại nguyện, xuống địa ngục cùng nhau".
Anh Dụ ơi...anh Dụ không cần Nhu Nhu thật sao?...
" Anh Dụ hối hận...khi...nhận nuôi Nhu Nhu sao?..."
Mạn Nhu bò đến gần Hạ Khang Dụ, đưa ánh mắt chứa đầy sự mất mát, tha thiết, mong chờ lại như không nhìn vào đôi mắt không có lấy một tia sáng của Hạ Khang Dụ.
'Mẹ kiếp nhà em!! Tên khốn đó không cần em, không yêu em, em mù hay điếc hả?" Leon gắng lên từng chữ, mặt đầy giận dữ và bất lực.
Anh ta rất muốn xem trong đầu Mạn Nhu đang nghĩ gì, tại sao lại cố chấp đến thế. Anh vì cô mà chấp nhận tất cả mọi việc từ việc bị cô lợi dụng, sự lạnh lùng từ cô đến cả việc sẵn sàng loại bỏ những thứ cản trở nhưng khốn nạn là cô chưa từng quay lại nhìn anh, quan tâm anh dù chỉ một lần.
Mạn Nhu cười khỉnh rồi tàn nhẫn mà nói.
" Anh im đi. Tôi không cần anh phán xét".
Kẻ ngu như anh thì hiểu gì, bị tôi lợi dụng còn không biết. Tôi thích anh Dụ, muốn anh thay tôi giết Đào Hi Văn để trở về bên cạnh anh Dụ...anh nghe rõ chưa?". Mạn Nhu đưa đôi mắt đỏ ngầu đầy tức giận nhìn Leon đang chật vật nằm trên đất mà nhấn mạnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3644165/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.