Hạ Khang Dụ nghe điện thoại xong quay lại bàn ăn thì thấy Hi Văn vẫn đang rất chăm chú tập trung ăn hết tô cơm, hắn mỉm cười hài lòng. Hi Văn của hắn thật biết nghe lời
Hạ Khang Dụ bước đến kéo ghế ngồi cạnh Hi Văn, ánh mắt đầy cưng chiều mà nhìn dáng vẻ khi ăn của cô
Vì ăn nhanh nên Hi Văn không để ý mà vô tình hạt cơm trắng dính lên mép môi
Hạ Khang Dụ nhìn thấy, hắn không nhịn được bật cười trước sự vô tình đầy dễ thương của cô
Đang ăn ngon lành thấy Hạ Khang Dụ cứ nhìn mình chằm chằm bây giờ lại còn cười, cô xụ môi xuống tỏ vẻ không vui
"Anh cười gì thế? Tôi nghe lời đang tập trung ăn cơm mà sao anh lại cười như thế, châm biếm nhau đúng không!!!!?" Hi Văn không đề cho Hạ Khang Dụ trả lời cô tự suy nghĩ rồi trách mắng hắn
"Khép miệng lại, đừng cười nữa" Hi Văn đưa tay tới định bịt miệng Hạ Khang Dụ
Lúc đầu hắn chỉ cười nhẹ vốn không hề phát thành tiếng nhưng không ngờ cô lại nhìn thấy được, vốn định kiềm chế lại nhưng hành động trẻ con định bịt miệng Hạ Khang Dụ lại của Hi Văn khiến hắn không nhịn được mà cười thành tiếng
"Tiều Văn Văn, em là đang chọc cười anh sao?" Hắn cười lớn nhéo má Hi Văn đầy yêu chiều
Hi Văn thấy Hạ Khang Dụ cười lớn thì ng cả người. Dù đã kết hôn gần một năm nhưng số lần cô thấy hắn mỉm cười trước mặt mình chỉ đếm trên đầu ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601793/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.