Lúc Quân Hạo quay lại chỗ ghế đá khi nãy thì đã không thấy Hi Văn đâu nữa chỉ còn lại thùng đồ đạc của cô
Thấy vết thương trên tay Hi Văn khá nặng, bệnh viện lại xa nên anh sợ cô bị nhiễm trùng vết thương liền tức tốc chạy đi tìm tiệm thuốc để khử trùng băng bó vết thương giúp cô
Nào ngờ khi quay lại, thuốc đã mua đủ từ cồn sát trùng vết thương, thuốc đỏ, bông gạc,... đều có đủ cả chỉ tiếc là người cần chữa trị lại biến mất
Quân Hạo không biết cô đã đi đâu nên anh khá lo lắng, tay bị thương nặng như thế cô còn có thể đi đâu được cơ chứ hơn nữa gọi điện Hi Văn cũng không bắt máy, có khi nào đã xảy ra chuyện mà anh không biết
Đột nhiên anh nhìn thấy có camera của một nhà hàng gần đó quay được chiếc ghế đá ở vỉa hè này. Không nghĩ
nhieu, anh lien di vao quan
Về tới biệt thự, Hi Văn được Hạ Khang Dụ cẩn thận bế vào trong khiến cô không khỏi ngượng ngùng vì ở đây còn có Má Nguyệt quản gia và những người giúp việc khác nữa
Tay cô bị thương chứ có phải chân đâu. Cô có thể tự đi được
"Anh thả tôi xuống đi, tôi tự đi được" Hi Văn nói nhỏ với người đang bế mình
".."
Hạ Khang Dụ như không hề nghe được câu nói đó, hắn vẫn bế cô vào biệt thự đi thằng tới chỗ ghế sofa rồi từ từ đặt cô ngồi xuống
Lúc này vị bác sĩ đã được gọi tới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601791/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.