Hi Văn không trả lời
Thấy Hạ Khang Dụ xem phim cùng Mạn Nhu đúng là rất ngứa mắt nhưng mà những việc đó sao quan trọng bằng việc anh có khả năng là thủ phạm tông chết cha cô
"Mạn Nhu từ nhỏ sống ở cô nhi viện, anh chỉ thấy cô bé giống anh hồi nhỏ nên nhận nuôi. Lúc Mạn Nhu bị đám người hầu trong nhà bắt nạt anh đứng ra giúp đỡ nên từ đó con bé hay bám anh thôi, đừng nghĩ nhiều" Hạ Khang Dụ sợ cô hiểu lầm, anh cố gắng làm hòa
Hi Văn không ngờ Mạn Nhu lại từng bị bắt nạt ở đây, chả trách tính tình có phần đanh đá. Có lẽ vì sợ cô cướp mất anh trai mình
"Ừm nhưng mà tôi muốn ở một mình một thời gian" Hi Văn không có quá nhiều biểu cảm nói
Rốt cuộc Hi Văn bị làm sao thế, hắn đã nói tới mức này cô tại sao vẫn còn giận
"Tôi..." Hi Văn chưa kịp nói hết thì bất ngờ
Hạ Khang Dụ không để Hi Văn nói thêm nữa liền tham lam quấn lấy môi cô mà cắn mút, nụ hôn không hề nhẹ nhàng mà là sự chiếm hữu điên cuồng giống như sợ nếu hắn rời khỏi nó sẽ biến mất khỏi tầm với của mình vậy
"Ừm...ưm...a đau thả ..thả" Hi Văn không muốn, cô vùng vẫy tay chân nhưng không thể thoát ra được chỉ biết để mặc hăn làm bừa, nước mắt Hi Văn cũng tuyệt vọng mà rơi xuống
Hạ Khang Dụ chưa bao giờ nghĩ đến cảm xúc của cô, hắn chỉ biết cho mỗi cảm xúc của bản thân, luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601787/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.