Hi Văn thấy Hạ Khang Dụ nói thế thì cũng ngơ ngác, cô không tránh né nữa mà nhìn vào đôi mắt sâu thắm như lòng đại dương của hắn, đôi mắt ấy ánh lên sự chân thành hiếm thấy xen lẫn sự lạnh lùng vốn có thường ngày
Hi Văn áp tay mình lên khuôn mặt chữ điền của Hạ Khang Dụ
"Dụ, em không biết vì sao anh lại muốn kết hôn với em dù cho trước đây chúng ta chưa từng gặp gỡ nhau, anh muốn em ở bên cạnh anh làm người của anh thì xin anh hãy tin tưởng em có được không?"
"Lúc trước em rất ghét khi phải cưới anh, gần gũi với anh nhưng em cũng không hiểu vì sao mỗi một ngày trôi qua em lại muốn được ở cạnh anh nhiều hơn, quan tâm anh hơn. Khi thấy anh ở gần người khác em thừa nhận em ghen tị, thừa nhận cảm xúc của chính mình rằng em thích anh dù cho em không biết anh đang nghĩ gì, tại sao lại tiếp cận em?, có thật sự thích em không?, có rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu em nhưng em vẫn lựa chọn tin tưởng anh và tin tưởng vào cảm xúc của chính mình. Vậy nên anh hãy thử tin tưởng em nhé! Em và Quân Hạo chỉ là bạn của nhau"
Hạ Khang Dụ vẫn im lặng, anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng mịn của Hi Văn, đôi mắt anh cũng trở nên sâu thằm, khi nhìn vào rất khó đoán được cảm xúc
"Anh biết rồi, em mau ăn cháo đi"
Hi Văn thấy Hạ Khang Dụ như trốn tránh không muốn trả lời thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601780/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.