Trở về biệt thự, thấy Hi Văn im lặng không nói với hắn câu nào từ lúc ở bệnh viện đến khi trở về thì liền không vui, rõ ràng là hắn đã trút giận giúp cô, cô không cảm kích ngược lại còn giận hờn không nói với hắn câu nào, làm cho
Hạ Khang Dụ bực tức, hắn đi tới liền vát Hi Văn lên vai rồi trở về phòng mặc kệ Hi Văn vùng vẫy đánh hắn
Hạ Khang Dụ ném Hi Văn lên giường, mặt hắn lạnh xuống
"Tại sao lại im lặng?" Hắn đè lên người cô, dùng bàn tay to lớn của mình khóa chặt hai tay của Hi Văn lên đỉnh đầu
"Tại sao lại không nói cho tôi biết chuyện anh bị dị ứng với dâu tây" Hi Văn trừng mắt nhìn hắn
"Lúc đó định nói cho em nhưng..." Hắn ngập ngừng không nói hết câu rồi ngồi dậy thả Hi Văn ra
"Vậy tại sao anh còn ăn cây kem dâu đó, có biết rất nguy hiểm không hả? lỡ anh có chuyện gì thì sao, tôi sẽ ân hận lắm đó" Hi Văn khóc lên, hối hận vì đã mua cây kem đó
Thật ra cô không hề giận Mạn Nhu cũng không hề giận hắn, cô chỉ trách bản thân đã không để ý kĩ hơn để khiến cho Hạ Khang Dụ nhập viện. Nếu lúc đó cô không đòi ăn kem thì hắn cũng sẽ không vì giành lấy mà bị dị ứng
"Em lo lắng cho tôi sao?" Hắn nhìn cô không khỏi vui mừng, xem ra liều mạng giành lấy cây kem của cô mà ăn cũng có chút thành quả
" Hỏi thừa, anh thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601770/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.