Hi Văn dẫn Hạ Khang Dụ tới quầy bán kem đầy màu sắc trước mắt
" Ông chủ cho hai cây kem dâu" Hi Văn vui vẻ
Một lát sau, ông chủ quầy đưa kem cho cô. Hi Văn cầm trên tay hồi lâu phân vân không biết nên đưa cho Hạ Khang Dụ hay không vì sợ hắn không thích nhưng mà suy nghĩ chưa bao lâu thì đã bị hắn giựt lấy
" Một mình em ăn hết hai cây sao? Đưa tôi" Hắn nhếch miệng cười nói
" Thấy anh cũng thèm nên mới để cho anh thôi còn không á một mình tôi ăn cũng hết" Hi Văn bĩu môi phản bác lại nhưng trong lòng thì lại rất vui
" Thật? Không phải là mua cho tôi sao?" Hắn cười nhìn cô
"Ai đâu mà mua cho anh, ảo tưởng quá đi"
Hi Văn bị nói trúng tim đen nhưng vẫn ngoan cố mà cãi, vừa cãi cô vừa liếm cây kem trên tay mà né tránh ánh nhìn của hắn
Bất ngờ hắn đặt lên môi cô một nụ hôn khoảng chừng 5 giây sau đó liền rời đi
"Ngọt thật" hắn cười nói
Nụ hôn có chút bất ngờ khiến Hi Văn mở tròn mắt. Cô vừa ngạc nhiên cũng vừa bất ngờ vì nụ hôn này khác hẳn với mọi lần, nó không mãnh liệt đầy sự chiếm hữu, cũng không sâu lắng đầy yêu thương. Nụ hôn này giống như thể hiện một tình yêu đơn giản, thanh thuần nhưng lại tràn đầy sự cưng chiều vậy, không cần phải hôn sâu mà chỉ đơn thuần là môi chạm môi cũng khiến trái tim Hi Văn đập không ngừng. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601768/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.