Tối hôm đó, như mọi ngày Hi Văn đều trở về căn biệt thự sau khi đi làm và chăm sóc cha mẹ ở bệnh viện, cô tháo giày bước vào thì thấy mọi thứ đều tối đen
" Má Nguyệt ơi, con về rồi ạ " Hi Văn gọi to tên Má Nguyệt quản gia của biệt thự
Ở đây vài ngày Hi Văn đã làm quen được với mọi người ở đây. Ai cũng rất thân thiện còn đối tốt với cô
Mỗi tối khi cô về Má Nguyệt sẽ ra đón còn chu đáo chuẩn bị thức ăn cho cô nữa khiến cô rất quý Má Nguyệt
Nhưng hôm nay, cô gọi mãi chẳng thấy ai trả lời, mà biệt thự lại tối om như mực khiến Hi Văn hơi sợ, cô lấy điện thoại bật đèn pin lên rồi chậm rãi bước vào nhà
Vừa đi được vài bước, khi chiếu đèn vào chiếc ghế sofa ở phòng khách cô thấy một bóng dáng to lớn đang chéo chân ngồi đó cao cao tại thượng nhìn về phía cô khiến cô không khỏi rùng mình, cảm giác bất an ùa tới. Chính là hắn Hạ Khang Dụ
Sao anh ta lại về sớm thế ?
Chẳng phải nói là đi một tuần nhưng mới 4 ngày đã về rồi
" Sao anh về sớm thế ?" Hi Văn nén sợ hãi mở miệng bắt chuyện trước
Thấy Khang Dụ vẫn cứ ngồi đó nhìn chằm chằm cô bằng ánh mắt tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống khiến Hi Văn căng thẳng không thôi
Hi Văn thấy hắn không trả lời liền đổi chủ đề
" Nhà có đèn sao lại không bật lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601759/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.