Sáng hôm sau, Hi Văn đi thẳng vào văn phòng với khuôn mặt hốc hác, đôi mắt sưng đỏ
Cô đi tới chỗ Khang Dụ đang ngồi, giọng thoả thuận
" Tôi sẽ làm vợ anh. Nhưng mà tôi có một điều kiện"
Hắn dừng tay lại, ngước lên nhìn cô. Lần đầu tiên hắn thấy đôi mắt cô buồn đến vậy. Nhìn cô chả khác gì một người đi vào đường cùng cả, tóc tai rối bù, khuôn mặt không chút sắc khí, đôi môi khô khóc và một đôi mắt sưng tấy
Nhìn Hi Văn như thế khiến Khang Dụ hắn cảm thấy rất đau lòng, trái tim như bị ngàn con dao khứa trúng
Dù lòng nghĩ thế nhưng lời nói thì lại trái ngược hoàn toàn
" Trước giờ chưa từng có ai dám đặt điều kiện với tôi ? "
" Tôi không đặt điều kiện nữa, tôi cầu xin anh có thể cho tôi mượn 500 triệu được không?
Sau này tôi nhất định trả lại cho anh, làm ơn" Hi Văn đi tới, mặc kệ liêm sỉ cô quỳ xuống trước mặt hắn cầu xin, nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống
Khang Dụ bất ngờ trước hành động của cô gái nhỏ này, hắn tò mò rốt cuộc chuyện gì đã khiến cô phải làm tới mức này
Hắn đi tới, kéo cô đứng dậy. Sau đó nhấc bổng cô ngồi lên bàn làm việc của mình, tay lau đi những giọt nước mắt đang chảy trên khuôn mặt bé nhỏ
" Ngoan, không khóc. Nếu em làm vợ tôi, mọi thứ của tôi là của em. Tiền của tôi cũng là của em, không cần trả " Khang Dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601756/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.