Hai mắt Hi Văn mở to, thiếu điều muốn rớt ra
Thôi xong, cuộc đời cô sao lại đen thế này
Sao tên biến thái đó lại là sếp cô, chuyện này có thể tin được sao
Không được cô phải nghỉ việc, dù sao cô thất nghiệp cũng lâu rồi thêm lần nữa chắc không thành vấn đề
Thà thế chứ cô không muốn làm việc chung với kẻ biến thái này đâu
Cùng lắm cô lại đi kiếm việc khác
" Bất ngờ sao ? " hắn nhếch môi cười nhẹ
" Hôm đó tôi nói gì!!!?? Em không nhớ hay cố tình quên" trong câu nói rõ là đang uy hiếp, nếu như cô không nói thật nhất định sẽ có chuyện
Hi Văn nắm chặt tay lại nén sự sợ hãi trong lòng. Khuôn mặt hất lên ra vẻ không sợ người trước mắt, cao giọng nói
" Tôi còn không nhớ anh thì lời anh nói sao tôi nhớ được. Tôi không làm nữa, tôi muốn nghỉ việc"
Hắn đi tới cạnh cô, môi mỏng cười lên
Hạ Khang Dụ hắn không ngờ gan cô lại lớn đến vậy, con thỏ nhỏ năm đó giờ đã lớn lên trở thành một chú hổ con, hắn nhất định phải thuần phục
Câu nói không nhớ gì của cô đã thành công chọc giận hắn
Hạ Khang Dụ đi tới nắm lấy cằm cô hất lên
" Được, cô Đào có thể nghỉ việc nhưng mà có điều..." hắn cố ý nói ngắt quãng làm cho cô tức giận
Hi Văn hất tay hắn ra, sau đó né sang một bên
" Tiền đền hợp đồng 1 tỷ, cô Đào muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-rieng-anh/3601754/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.