Cả buổi trưa Tuệ Lâm chẳng biết Minh Hoàng đi đâu. Cô lo lắng anh không ăn cơm, nghỉ ngơi sẽ bị mệt lúc chiều học. Gọi điện thoại anh cũng chẳng bắt máy. Cô thật sự rất lo.
Tuệ Lâm trắn trọc nằm trên giường ở phòng nghỉ. Cả căn phòng rộng lớn đầy đủ tiện nghi, có hai chiếc giường nhưng chỉ có mình cô. Khi cô giáo dẫn cô đến đây, Tuệ Lâm xém chút nữa tưởng rằng, cô đang ở nhà chứ không phải đi học. Phòng nghỉ này là nhà trường chuẩn bị riêng cho cô và Minh Hoàng theo lời dặn của dì Nhược Lan.
Cô biết người mẹ nuôi này rất giàu có, địa vị vô cùng cao và quyền lực trong tay không thể đùa. Chẳng biết bà đã làm như nào để nhà trường đối đãi tốt với cô và Minh Hoàng như vậy.
Dù đã nằm nghỉ nhưng đầu của Tuệ Lâm không yên, cứ miên man suy nghĩ đủ thứ chuyện. Nhiều nhất chính là về cậu chủ nhà mình.
Mãi cho đến lúc bắt đầu giờ học buổi chiều, Tuệ Lâm mới nhìn thấy bóng dáng của Minh Hoàng. Mọi tâm tư của cô đều đặt vào anh, đến độ Tổ Sương và Hồng Hạnh cố gắng bắt chuyện cô cũng không nghe thấy.
Minh Hoàng vốn dĩ còn tức giận, anh không nói chuyện với cô. Bản thân cũng chẳng quan tâm đến hai nữ sinh bàn trên, một mực tập trung nghe giảng.
“Tuệ Lâm.”
Tổ Sương cất tiếng gọi, tay lay cánh tay cô để gây sự chú ý.
Tuệ Lâm hoàn hồn quang sang nhìn Tổ Sương như chờ đợi cô ta nói chuyện.
Tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-hoa-huong-duong/3726102/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.