Từ nhà bếp nhìn ra phòng khách, ba đứa trẻ hiếu kì hóng chuyện.
“Chú ấy là ai ? Dì Nhược Lan xem ra rất khó chịu khi thấy chú ấy.”
Tuệ Lâm thắc mắc hỏi Mỹ Hương và Minh Hoàng, khi nhìn thấy người đàn ông lạ ngoài phòng khách.
Ba đứa nhỏ vì chờ người lớn lâu nên có hơi đói bụng. Vốn dĩ, Mỹ Hương tính đi lên gọi họ đến ăn thì khựng lại ngay từ lúc thấy người đàn ông kia đi vào. Hiếu kì nên Minh Hoàng với Tuệ Lâm cũng nhìn ra. Cậu nhóc thì xem như đã hiểu chỉ riêng Tuệ Lâm là thắc mắc nên mới hỏi hai chị em.
Mỹ Hương nháy mắt với Tuệ Lâm làm ra vẻ bí ẩn trả lời:
“Người tình trăm năm của dì Nhược Lan đó. Về sau em có thể sẽ gặp chú ấy nhiều. Vì cứ cách vài hôm hay một hai tuần, chú ấy sẽ đến nhà tìm dì. Là một người tốt theo chị nhận định, dù dì luôn khó chịu khi thấy chú ấy.”
Tuệ Lâm mơ mơ hồ hồ trước lời nói của Mỹ Hương.
Minh Hoàng chủ động múc cơm ra chén chờ mọi người. Sau khi Mỹ Hương nói xong, cậu nhóc nhìn qua Tuệ Lâm đang khó hiểu thì nhàn nhạt cất tiếng:
“Là người đàn ông cặn bã, mẹ nuôi nói vậy đó. Chuyện người lớn phức tạp, đầu óc cậu đơn giản, ngốc thì đừng cố hiểu.”
Tuệ Lâm quay lại ghế ngồi bên cạnh Minh Hoàng, vì lời của cậu nhóc mà hơi chạnh lòng đáp:
“Mình không có ngốc, cậu đừng nói mình ngốc mãi thế ! Chỉ là thấy lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-hoa-huong-duong/3726086/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.