Tuệ Lâm được Nhược Lan dỗ một xíu đã chìm vào giấc ngủ, một phần cũng do ngồi xe đường dài đến đây, nên cô bé có vẻ mệt và đuối sức.
Nhược Lan đắp chăn cho cô con gái nhỏ, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa ra khỏi phòng. Cô hướng đến căn phòng ở tầng ba rồi đi lên đó.
Cửa phòng mở ra, Nhược Lan từng bước khẽ đi vào tới chỗ chiếc giường lớn, nơi mà cậu nhóc Minh Hoàng đang nằm.
Ngồi ở mép giường, Nhược Lan không gọi cậu nhóc mà lại nhỏ giọng nói chuyện:
“Mẹ nuôi biết con chưa ngủ. Đứa bé ngoan, ngày thường tính tình của con rất tốt mà, sao khi nãy lại cư xử lạnh lùng thế. Để mẹ kể cho con nghe về chuyến đi tình nguyện vừa rồi nha.”
Vừa nói Nhược Lan vừa quan sát biểu hiện của cậu nhóc Minh Hoàng. Tuy rằng vẫn nằm yên không hồi đáp, nhưng cô biết, cậu nhóc này đang hiếu kì muốn biết chuyện cô sắp kể đây.
“Chuyến tình nguyện vừa rồi của mẹ là ở một thôn vùng núi cao, nơi bị thiệt hại nặng nề do thiên tai. Sạt lở đất và lũ quét đã tàn phá nghiêm trọng, ảnh hưởng lớn đến cuộc sống và tài sản của người dân. Đoàn tình nguyện của mẹ đã cố gắng hỗ trợ họ vượt qua khó khăn. Vào ngày cuối cùng, khi đoàn tiến sâu hơn vào thôn, mẹ tình cờ gặp bà cháu Tuệ Lâm. Con biết không, cảnh tượng mẹ thấy thực sự chạm đến lòng người. Hai bà cháu của con bé ôm nhau thật chặt, ngồi bên đống củi nhỏ cháy rực giữa cái rét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-cua-hoa-huong-duong/3726083/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.