Các buổi học thêm ngày càng ít lại, dự báo kì thi sắp tới. 
Trong nhóm groups tổ 2 
Hướng Hướng:[ Chiều nay nghỉ nhé, không học thêm nữa. Có gì khó thì đừng hỏi mình] 
[ Mình sẽ không trả lời]. 
Gia Bảo:[ Dạo này Thiên Sứ của chúng ta rất khác đó nha] 
Hướng Hướng:[ Thiên Sứ được rồi đừng thêm chúng ta vào] 
Gia Bảo:[ Tàn nhẫn ( đập đầu)] 
... 
Chiều thứ bảy, chạng vạng tờ mờ tối, ánh sáng Mặt Trời còn sót lại nghe ngấp ở phía Tây xa xa dần mà đỏ rực. 
Thông qua mặt gượng bằng phẳng, thân hình nhỏ nhắn của cô uốn lượn nhẹ nhàng nhún nhảy từng động tác. Bàn tay thon nhỏ hồng hào chìa theo hướng Mặt Trời lặn như đang níu kéo tia nắng cuối cùng. Gượng mặt nóng bừng đầm đìa mô hôi nhỏ giọt xuống xương quai xanh của cô, phắc họa nàng thiên nga xinh đẹp mà đầy u khuất. Cánh tay từ từ hạ xuống hoàn thành động tác. 
" Hướng Hướng không phải là chuẩn bị thi cuối kì sao, sao lại đến đây tập rồi" Cô Ngọc Lan hỏi. 
Cô là giáo viên dạy múa của cô từ năm tám tuổi đến nay, cũng gần mười năm. Ít nhiều cô cũng biết về vấn đề của cô và cả gia đình, cô chưa gặp người nào mà nô lực như Hướng Hướng. Nhưng giấc mơ của cô gái nhỏ bị gần như vùi dập vào năm lên mười hai tuổi, nó giống như một cơn ác mộng đối với cô bé. 
Năm đó, chân cô bé có những hiện tượng lạ. Chân rất hay đau nhói đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-chi-chieu-roi-huong-duong/3549249/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.