Tại không gian rộng lớn, đầy hơi thở pha trộn lẫn nhau, sự nhộn nhịp của những bước chân không theo tiết tấu trong sân bay. 
" Ừm, con tới rồi không cần tới đón. Có chân tự con lết tới, không cần lo" tiếng nói thờ ơ, mà ấm áp của cậu nói xong liền cúp máy. Kéo lê theo chiếc vali của mình ra cửa. Ngắm nhìn một bầu trời mới, đất nước mới. 
"Nào nào nhanh tới nhà gì đi, tôi thật sự nhớ gì lắm rồi ", người con trai đằng sau chạy tới bá vai lên cậu mà trêu đùa. Vẻ mặt cậu cau có liệc cậu ta một cái, nhưng cậu ta lại chẳng sợ mà còn trêu đùa. 
"Tô Đình cậu mà cứ như vậy, cậu ta sẽ đã cậu về nước mất thôi" chàng trai với vẻ phong lưu, ngả ngỡn từ sau tiến lên liếc nhìn Trần Quý nhếch mép mỉa mai. 
"Đuổi đi! Hứ, chúng tôi hi sinh mà theo cậu đến đây. Đã đăng kí định cư rồi còn cả đơn nhập học cũng hoàn thành. Chúng tôi chỉ thông báo chứ không hỏi ý kiến ôkê" Châu Tô Đình nói xong liền giơ cú đấm với Trấn Hành Dịch, hai người tí tớn mà cụng tay với nhau. Quay lại nhũn vai với vẻ mặt không nói nên lời của Trần Quý. 
"Tôi không cần vong theo" Trần Quý khó khăn mà liếc nhìn hai người kia. Họ là hội bà thuyền chèo lái của anh, ở đâu có anh nhất định phải có họ, thế nên chuyến đi về Việt Nam thăm quê hương của mẹ anh thì cái đám người không qua tâm là đi đâu về đâu liền xách đít 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-chi-chieu-roi-huong-duong/3549232/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.