Giống như một kẻ lãng du chợt bừng tỉnh, cậu định thần lại và nhìn sang một bên.
Hơi ấm trong lòng bàn tay như thật, đôi mắt đào hoa đang hướng về phía cậu khẽ nhếch lên.
Cậu nghe thấy Lục Tri Hoài ghé vào tai mình thì thầm: "Nhiên Nhiên, ta không phải đồ cặn bã."
Tiêu Cảnh Nhiên sắc mặt có chút đỏ lên: "Đồ cặn bã không phải là ta mắng ngươi."
Lục Tri Hoài cười nhạt một tiếng: "Ừm, ta biết."
“Vậy thì buông ra…” Cậu thì thào, còn chưa kịp nói hết thì đã cảm thấy tay mình bị bóp chặt hơn, chặt hơn.
Người nào đó nắm chặt, nhướng mày nói: "Không buông."
Tiếu Cảnh Nhiên đấu tranh vài lần và thấy rằng không thể thoát ra, vì vậy cậu bỏ cuộc và theo ý hắn đi.
Nửa cuối phim, cậu không có tâm tình mà xem phim, trong lòng bàn tay nóng như lửa đốt luôn nhắc nhở cậu có một người có chí khí đang ngồi bên cạnh, lòng cậu rối bời. ...
Cuối cùng, đợi cho bộ phim tệ hại này kết thúc, cả hai bước ra khỏi rạp với đám đông.
Xung quanh là những cặp vợ chồng trẻ, họ xì xào bàn tán về những tình tiết phi lý trong phim. Tiếu Cảnh Nhiên cũng buộc phải chen vào giữa đám đông ồn ào. Người nào đó xung quanh vô tình xoa xoa vai cậu, thân thể đột nhiên ngã sang một bên không tự chủ được mà bị một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy eo, vươn tay ôm lấy cậu vào lòng.
“Đừng chạy lung tung.” Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp.
Sau đó bị ai đó ôm vào tận chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-sau-dem-doi-thu-nhan-sai-thanh-lao-cong/341150/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.