Lục Tri Hoài giật mình vì những gì anh ta nói, và gần như đạp ga khi phanh.
Con gì? Đừng dọa hắn khi hắn đang lái xe!
Lục lão gia tử nói đùa còn chưa tính, Tiếu Cảnh Nhiên cũng theo hăng say...
Nhà cũ của nhà họ Lục cách xa trung tâm thành phố, Lục Tri Hoài điều khiển tốc độ xe vượt quá tốc độ tối đa, đến hơn chín giờ tối mới kéo về Vân Phủ Nhất Hào.
Tiếu Cảnh Nhiên đã đặt tên cho những con cá của mình, một đứa là Tiếu Nhiên và đứa còn lại là Tiếu Hoài.
Lục tổng cảm thấy tên đó cũng không khác tên mình đặt chút nào.
Nhưng tổ tông thích thì hắn không dám bày tỏ ý kiến.
Lục tổng, người đã lái xe hết cỡ, gục xuống ghế sô pha ngay khi bước vào nhà.
Tiếu Cảnh Nhiên khá hoạt bát, ôm bể cá nhỏ như con để tìm nơi sinh sống cho đàn con.
“Chỉ cần đặt nó trên tủ bên cạnh bàn ăn, và cho chúng ăn ngay trước khi ăn.” Lục Tri Hoài đề nghị.
“Thế thì sao được!” Tiểu tổ tông nhướng mày không vui, “Góc đó hẻo lánh quá, Tiểu Nhiên và Tiểu Hoài không nhìn thấy chúng ta liền cảm thấy cô đơn thì phải làm sao?”
Lục Tri Hoài: "..." Hắn cứng họng.
Sau khi quay lại, Tiếu Cảnh Nhiên cuối cùng cũng tìm được một nơi rất an toàn và dễ thấy, và đặt đàn con của mình vào một nơi nghiêm túc.
Và chạy đến cho chúng ăn thức ăn cho cá.
Lục Tri Hoài choáng váng trước sự chuyển động của anh ta đang chạy xung quanh, và gọi anh ta, "Nhiên Nhiên!"
Tiểu tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-sau-dem-doi-thu-nhan-sai-thanh-lao-cong/341120/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.