Hai ngày sau, Thành Quyết có lịch trình đi công tác.
Vào đêm trước ngày đi công tác, Thành Quyết cúi đầu hôn nhẹ lên trán Beta, dịu dàng nói: “Ngày mai anh đến thành phố C công tác, em ngoan ngoãn ở nhà.”
Trong mắt Kiều Thượng Ngu lóe lên tia sáng, trong lòng khẽ động, không trả lời.
Ngày hôm sau, tài xế chở Thành Quyết đến sân bay.
Sau khi Thành Quyết đi rồi, cậu vẫn như thường ngày xuống lầu ăn sáng. Ăn xong, Kiều Thượng Ngu lạnh nhạt lên tiếng: “Tôi về phòng nghỉ ngơi, không có gì các người đừng lên lầu làm phiền tôi.”
Người hầu lễ phép đáp vâng.
Kiều Thượng Ngu xoay người lên lầu về phòng, nhưng cậu lại rẽ ngang đi đến sân thượng ngoài trời ở tầng hai.
Cậu đứng trước lan can cúi đầu quan sát bên dưới, nhắm chừng chiều cao từ chỗ này tới mặt đất là khoảng bao nhiêu.
Bên dưới là bãi cỏ ở sân sau của biệt thự, từ đây nhảy xuống chạy trốn là thích hợp nhất.
Kiều Thượng Ngu quay về phòng, lấy kéo cắt gra giường và chăn thành từng miếng vải rồi cột lại thành một sợi dây dài.
Cậu mang theo di động, một ít tiền mặt và chai nước, sau đó thử độ chắc của dây vải rồi đi đến can lan cột vào, cuối cùng là thả dây vải xuống bên dưới.
Kiều Thượng Ngu chưa từng leo dây bao giờ nên khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay ướt nhẹp mồ hôi. Cậu cẩn thận nắm chắt dây vải rồi leo xuống một cách thật chậm.
Mặc dù quá trình leo xuống có chút lắc lư nhưng cũng may chất vải xịn bền nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526783/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.