Dưới ánh mắt vô tình của Thành Quyết, Bùi Giác mang theo khóe mắt đỏ hoe chạy về phòng.
Sáng sớm hôm sau, Thành Quyết liên lạc với tài xế nhà họ Bùi, để nhà họ Bùi đến đón Bùi Giác về.
Trong phòng sách của Thành Quyết có rất nhiều tài liệu quan trọng, nếu mang theo đống tài liệu này chuyển sang chỗ ở khác thì không phải là chuyện dễ dàng gì.
Lỡ như đánh rơi trên đường vận chuyển thì mất nhiều hơn được.
Cho nên để tài xế của nhà họ Bùi tới đón Bùi Giác đi là biện pháp ổn thỏa nhất và bớt chuyện nhất.
Thành Quyết còn đang làm việc, hơn nữa kỳ nhạy cảm lại sắp đến, cộng thêm chuyện xảy ra vào tối qua, nên càng khiến Thành Quyết không muốn ở chung một mái nhà với Bùi Giác thêm một giây nào nữa.
Pheromone hương quýt ngọt ngấy của Bùi Giác khiến hắn không ưa nổi.
Độ pheromone xứng đôi 99%?
Chỉ là một chuyện cười hoang đường.
Bởi vì công việc bận rộn cùng với kỳ nhạy cảm sắp đến, sau khi gọi điện cho tài xế của nhà họ Bùi xong, Thành Quyết liền quay đầu xe đến công ty.
Xử lý xong xuôi các công việc buổi sáng thì đã đến giờ nghỉ trưa, Thành Quyết đi ra khỏi văn phòng.
Vẻ mặt của hắn rất lạnh lùng, môi mím chặt thành đường thẳng tắp.
Thành Quyết đi nhanh đến chỗ làm việc của Kiều Bất Quy.
Khi đi ngang qua cậu, hắn lạnh nhạt phun ra ba chữ.
“Đến bệnh viện.”
Kiều Bất Quy im lặng để công việc trong tay xuống, nhấc chân đuổi theo.
…
Trên đường đến bệnh viện, Thành Quyết cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526733/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.