Từ đầu đến cuối, Kiều Bất Quy đều không nói gì.
Cậu im lặng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Màn đêm ngoài cửa vừa đen vừa dày đặc, tựa như một vết mực tẩy mãi không sạch.
Bùi Thiểu Khuynh luôn yêu thích náo nhiệt tất nhiên sẽ không để Kiều Bất Quy im lặng ngồi xem.
Bùi Thiểu Khuynh liếc Kiều Bất Quy ngồi bên cạnh bất động như pho tượng, chợt đổi giọng, dời đề tài lên người cậu.
Đáy mắt hắn lộ ra ý ranh mãnh.
“Nhắc đến mới nhớ…” Bùi Thiểu Khuynh ung dung nói: “Người kia… Thư ký của sếp Thành cũng có biết đó.”
Theo lời này của Bùi Thiểu Khuynh, Kiều Bất Quy không thể giả vờ làm pho tượng được nữa, cậu quay đầu, nhíu mày đối mặt với Bùi Thiểu Khuynh.
Người kia mỉm cười.
Sự ác ý thú vị trong nụ cười của hắn hiện rõ mồn một.
“Có phải không? Bạn trai nhỏ của anh.” Bùi Thiểu Khuynh còn cố ý nhấn nhá thêm.
Nghe những lời này của Bùi Thiểu Khuynh, cơn tức giận trong lòng Thành Quyết có xu hướng lớn dần lên, nhưng hắn cố gắng đè ép xuống.
Thành Quyết thuận thế quay mặt nhìn sang Kiều Bất Quy.
Trong mắt hắn lộ ra nghi ngờ, mơ hồ lẫn khiếp sợ.
“Cậu cũng biết…?” Thành Quyết khó tin hỏi.
“Em ấy dĩ nhiên là biết.” Bùi Thiểu Khuynh ngoẹo đầu nhún vai, sau đó không nói nữa, yên lặng ngồi xem trò vui.
—Bởi vì người bị gọi hồn nãy giờ, hiện tại đang ngồi ngay ngắn chễm chệ trước mặt cậu cả Thành.
Chỉ tiếc… hắn không nhớ ra cậu.
À không.
Làm sao có thể thấy tiếc chứ.
Phải là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526730/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.