Trong phòng hội chẩn.
Một nhóm bác sĩ chuyên môn đang ngồi dưới đài.
Trước mặt là màn hình chiếu, đang chiếu ảnh cắt lớp não bộ của Thành Quyết sau khi bị tai nạn giao thông.
Lúc này người đứng trên đài là bác sĩ trưởng khoa tuổi đã cao của bệnh viện.
“Theo như những phương pháp chữa trị trước đây, một là bằng thuốc, hai là bằng ngoại vật tác động, ba là bằng trị liệu tâm lý.”
“Phương pháp đầu tiên hẳn là không cần giải thích nhiều.”
“Phương pháp thứ hai… Ngài Thành có thể tiếp xúc các đồ vật, hoặc thường xuyên đi tới những địa điểm gợi cảm giác quen thuộc, qua một thời gian dài, nói không chừng trong đầu sẽ dần hiện lên một chút trí nhớ tương quan.”
“Phương pháp thứ ba là nhờ vào lời dẫn dắt khơi gợi của bác sĩ tâm lý, thúc giục đào ra những kí ức bị chôn sâu trong đầu.”
Trưởng khoa đứng trên đài nói nước miếng tung bay.
Thành Quyết ngồi bên dưới đài, chỉ muốn biết một chuyện.
“Vậy cụ thể là khi nào tôi mới khôi phục lại trí nhớ?”
Trên đài, trưởng khoa tuổi cao lập tức ngừng nói.
Ông bác với mái tóc hoa râm bỗng chốc lộ ra vẻ mặt khó xử.
“Xin lỗi ngài Thành… Chuyện này… Bệnh viện chúng tôi không thể nói trước.”
“Một tháng?”
“…” Không ai dám trả lời.
“Hai tháng?”
“…” Vẫn im re không có ai lên tiếng.
Tâm trạng của Thành Quyết hơi nóng nảy.
“Nửa năm?”
“…”
“Rốt cuộc là cần bao lâu? Đừng nói với tôi ít nhất là ba năm?”
Nghe vậy, một bác sĩ chuyên môn ngồi bên cạnh Thành Quyết bỗng ngập ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526728/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.