Sau khi kỳ nghỉ kết thúc, tôi lại trở về nhà cậu tư và bám lấy cậu trong suốt khoảng thời gian tiếp theo. Ba có gọi tôi về nhà nhưng chưa nói xong hai câu thì đã bị mẹ tôi ngăn lại. Ngoài việc dặn dò tôi nhớ giữ sức khoẻ thì mẹ cũng không nói thêm gì.
Mẹ chỉ nhắc tôi, đừng để bản thân quá vất vả. Nếu không buông được thì hãy thử cầm lên lại xem sao.
Tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Dù sao thì cục than nóng này tôi cũng đã không dám cầm lên lại lần nữa.
Lòng bàn tay bỏng rát, các vết thương thay vì lành lại thì cứ liên tục nứt toác ra. Lớp da, lớp mỡ, lớp cơ, dây chằng, mạch máu và cả xương… tất cả đều dần bị ăn mòn đến thảm hại.
Trước khi đi học lại tôi đã ra ngoài cùng Bailing trong suốt một tuần liền và chuyện này kéo dài đến tận khi chúng tôi trở lại trường.
Sau khi gặp lại Bailing thì tôi mới biết, từ nhà cậu tư đến nhà cậu ấy chỉ cách nhau có hai con đường. Cứ như vậy mỗi ngày chúng tôi đều dính lấy nhau, cho đến tận lúc quay lại trường, cùng nhau ngồi một trạm tràu điện ngầm, đến ngã tư thì lại tách nhau ra đi học.
“Kỳ nghỉ thế nào, có đi chơi ở đâu không?”
“Năm nay lạnh thật đấy, cảm giác lạnh hơn mọi năm luôn.”
Tôi đẩy cửa bước vào lớp, gặp bạn bè thì lại nói chuyện xã giao mấy câu. Đợi đến khi giáo viên vào lớp thì bắt đầu buổi học.
“Lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang/3360451/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.