Dương Dương vừa lên giường ngủ, lúc này chuông cửa vang lên, giằng co một ngày nên cô rất mệt mỏi, cô căn bản không muốn để ý tới, mong người đang nhấn chuông biết khó mà lui, thế nhưng người kia lại rất ngoan cố, không bỏ qua cứ ấn chuông mãi, Dương Dương muốn không đứng dậy sợ rằng sẽ bị khiếu nại, không thể làm gì khác hơn là lê cái thân mệt mỏi ra mở cửa.
Cửa mở, khi thấy người đứng ngoài kia thì Dương Dương ngây ngẩn cả người, một câu cũng không nói được.
Phan Thừa Hi nhìn thẳng vào cô, hai người không nói câu nào, chỉ nhìn nhau như vậy, một lúc thôi mà như vĩnh hằng, hai người đều tựa hồ có thiên ngôn vạn ngữ, lại cũng không biết nên nói từ đâu, thế là chỉ là ngơ ngác nhìn đối phương, lúc này đây vô ngôn thắng hữu ngôn.
Hai người chẳng biết sẽ nhìn nhau tới khi nào, mãi cho tới khi bảo an đi lên. Có lẽ là nhà đối diện thấy chuông cửa kêu ầm ĩ nên mới gọi bảo an lên, đúng lúc lên thì thấy bọn họ đang nhìn nhau say đắm, cực kỳ xấu hổ liền ho khan một tiếng, âm thanh rất lớn nên Dương Dương vừa nghe thì hồn quay về xác, ra ngoài giải thích với bảo an một phen, người kia nhìn bọn họ mấy lần rồi mới đi xuống dưới.
Dương Dương tránh người để mặt trắng nhỏ đi vào, Phan Thừa Hi đóng sập cửa lại làm Dương Dương lại càng hoảng sợ, có phần lúng túng không biết làm sao, hai tay không biết để đi đâu.
"Em vừa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-dung-sang-ben/3222666/quyen-5-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.