Xe ôtô một đường lái thẳng đến trước cửa lớn Phó gia, Phó Dịch Bắc mặt mày hầm hầm nửa bên mặt còn có dấu hiệu bắt đầu sưng lên, anh mím môi không nói lời nào nắm tay Tần Nguyệt kéo vào nhà.
Tần Nguyệt cũng tức, mặc kệ anh lôi kéo cô cũng không thèm phản kháng hay đếm xỉa tới.
Trình Duệ đi ở phía sau không nhanh không chậm cách hai người ba bước chân.
Vào nhà, Phó Minh Chính cùng Trình Nhã đang ngồi trên sofa có vẻ như chờ bọn họ khá lâu rồi.
Phó Minh Chính khi liếc mắt thấy nửa bên mặt Phó Dịch Bắc sưng vù thì cục tức nghẹn ở cổ họng cả buổi tối liền chạy thẳng lên tới não, ông quát:
"Con lại la cà ở đâu? Suốt ngày ngoài việc chỉ biết gây sự ra thì con còn biết làm cái gì hả?"
Phó Dịch Bắc kéo Tần Nguyệt đi tới trước mặt ông, anh nhếch môi cười nhạt.
"Còn chứ, chọc cho ông tức điên đó."
Phó Minh Chính không ngờ anh bật lại một câu đại nghịch bất đạo thế này, hai mắt ông tức tới nổ đom đóm đứng bật dậy quát:
"Cái thằng trời đánh này!"
Trình Nhã vội kéo ông lại, gấp gáp nhỏ giọng khuyên.
"Anh bớt nóng, con nó bị thương để nó đi xử lý trước đã."
Phó Dịch Bắc nhìn kẻ xướng người hoạ thì cười khẩy một tiếng.
"Giả mù sa mưa!"
Phó Minh Chính hít vào một hơi tức giận chỉ tay về phía anh.
"Bà xem! Nó nói cái gì kìa?"
Trình Nhã cũng bị Phó Dịch Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947237/chuong-82.html