Hai người trước là đi ăn sau đó mới về đại viện tới nơi thì trời cũng đã sầm tối, xe bên ngoài không thể vào trong hai người liền xuống xe ở cổng lớn nắm tay nhau tản bộ về nhà.
Lúc đi đến gần nhà thì bất chợt gặp được Trần Diệp, bà thấy hai người thì híp mắt cười đi tới kéo tay Tần Nguyệt.
"Hai đứa đi học về đó à? Mau tới nhà cô ăn cơm tối luôn đi."
Tần Nguyệt cũng cười nắm lấy tay bà nhưng không có ý bước đi.
"Cảm ơn ý tốt của cô ạ, bọn cháu vừa đi ăn ngoài về nên hôm nay chắc là không có lộc ăn rồi!"
Phó Dịch Bắc vẫn nắm chặt tay Tần Nguyệt không có ý thả người cho Trần Diệp, anh cũng lên tiếng cười nói:
"Nếu sớm biết hôm nay cô làm cơm thì con đã không đưa Tần Nguyệt đi ăn rồi, tiếc quá cơ!"
Trần Diệp vờ híp mắt lườm hai người.
"Được rồi, nếu hai đứa đã ăn rồi thì thôi vậy! La gia giờ chẳng còn ai nên cô lo tiểu Nguyệt chịu đói thôi!"
Tần Nguyệt nhíu mi khó hiểu hỏi bà:
"Là sao vậy cô?"
Trần Diệp tặc lưỡi một cái, ý vị nói:
"Lý gia có người vừa thăng chức nên Lý Tuệ Mẫn đã cho người làm nghỉ sớm một hôm, bà ta vừa đem theo con gái về nhà mẹ đẻ rồi."
Tần Nguyệt cũng chẳng hiểu ý "thăng chức" mà Trần Diệp nói, cô chỉ nghĩ tới chuyện hôm nay là ngày cuối cùng La Thận Khâm trực đêm tháng này, người làm về hết rồi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947228/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.