Phó Dịch Bắc chả biết đã chạy đi đâu gần nửa tiếng cũng không thấy anh về, Tần Nguyệt thẩn thờ nằm trên giường một lúc cũng mệt mỏi mà lim dim ngủ.
Nhưng giữa chừng cả người cô đột ngột bị ai đó đè lên khiến Tần Nguyệt phải hốt hoảng bừng tỉnh.
Nơi chóp mũi toàn là mùi thuốc lá ám trên áo của thiếu niên, cả người anh nóng hổi ngay cả hơi thở cũng dồn dập không ngừng.
Tần Nguyệt ngáp dài một cái đưa tay đẩy đẩy lồng ngực anh.
"Anh làm gì thế?"
Giọng Phó Dịch Bắc rất khàn, lại tựa như đang ẩn nhẫn thứ gì đó trong cơ thể.
"Mặt trăng nhỏ, anh muốn làm một chuyện với em. Em đồng ý không?"
Tần Nguyệt biết anh đang hỏi tới vấn đề gì, cô mím mím môi hồi lâu mới khẽ ừm một tiếng.
Trong ánh đèn ngủ mờ ảo cô thấy được yết hầu của thiếu niên vì một tiếng ừm này của cô mà lên xuống không ngừng.
Phó Dịch Bắc hạ thấp người hơn tựa trán lên trán cô, hỏi lại một lần nữa.
"Em sẽ không hối hận chứ?"
Anh biết mình phải gìn giữ cho cô, cũng đã tự mình dùng tay giải quyết, nhưng tất cả đều chỉ như muối bỏ biển!
Anh thích cô, rất thích! Thích đến mức muốn gần cô hơn thế nữa.
Tuổi trẻ khí huyết dâng cao, anh khao khát được khám phá người con gái mà anh thầm nhớ hằng đêm.
Lí trí nói anh phải kiềm chế nhưng trái tim và bản năng của một người đàn ông lại thôi thúc anh chiếm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947208/chuong-98.html