Thẩm Thiên Thành sau khi tỉnh lại thì trở nên im lặng một cách bất thường, anh không nói chuyện với ai ăn uống bữa ăn bữa bỏ, cuối cùng vì tinh thần sa sút khiến cơ thể suy nhược mà phải ở lại bệnh viện suốt 1 tháng trời.
Cho đến khi Thẩm Thanh Ngạn nhìn anh không nổi nữa, vào một buổi sáng ông cho người đưa Thẩm Thiên Thành lên tầng cao nhất của bệnh viện.
Trong một căn phòng vip rèm cửa được mở toang đón hết ánh nắng ban mai của ngày mới, Thẩm Thiên Thành thấy một người đàn ông đang nằm trên giường bệnh đang hướng ánh mắt nhìn bên ngoài cửa sổ.
Chắc nghe được tiếng động nên người đó nghiêng đầu qua nhìn anh, tia nắng ấm nhuốm lên nụ cười của người đó, một giọng nói trầm khàn được phát ra từ người đó.
"Lại đây."
Thẩm Thiên Thành tưởng chừng mình đang trong giấc mơ cực kỳ đẹp, anh không tự chủ cất bước đi đến cạnh người đó.
Một bàn tay dày rộng đưa ra trước mắt anh, Thẩm Thiên Thành ngập ngừng đưa tay nắm lấy bàn tay đó.
Kéo được người ngồi xuống cạnh mình, người đó mới cười chậm rãi nói:
"Đã lâu không gặp, tôi tên Ngạn Dật Hiên năm nay 29 tuổi. Tốt nghiệp trường sĩ quan quân đội bộ lục binh, trước đây lấy tên giả Đại Cường, là đội trưởng đội Liệt Ưng thuộc cục Tình báo của bộ Quốc phòng."
Thẩm Thiên Thành cắn chặt môi đến bật máu, hai mắt anh đỏ bừng nhìn chằm chằm người trước mặt. Anh khàn giọng hỏi:
"Vậy còn sau này?"
Ngạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-nho-cua-pho-dich-bac/2947141/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.