Thanh Ngọc đi đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố H. Nơi này vừa được xây dựng cách đây không lâu, đồ vật bên trong rất phong phú và đa dạng.
Đôi mắt cô lom dom nhìn từng mặt hàng được bầy bán trên kệ. Nào bánh kẹo, nào mì tôm, xúc xích, đồ ăn liền các loại. Thanh Ngọc chỉ hận không thể ôm hết tất cả mọi thứ trong đây về nhà cất giữ.
“Không được. Mình là một công dân tốt. Làm như vậy là phạm pháp”
Thanh Ngọc lắc mạnh đầu, cố gắng xua tan ý nghĩ xấu xa trong lòng. Cô nhất định không thể đồ ăn trước mặt làm lu mờ ý chí được.
Không thể chờ đợi lâu, Thanh Ngọc lao ngay vào một siêu thị gần nhất điên cuồng mua mua mua.
Chất lượng cuộc sống trong mạt thế không thể so với ngày thường. Đồ ăn hàng ngày của bộ đội chủ yếu là gạo, lương khô, bánh quy, đồ hộp. Vì chúng vừa để được lâu, vừa dễ bảo quản, lại có thể no bụng. Nhưng nếu được lựa chọn, Thanh Ngọc không ngại lựa chọn những đồ vật tốt hơn cho anh trai.
Thế là, từng kệ đồ đóng hộp, mì tôm, bánh kẹo, sữa, gia vị nấu ăn đều bị cô dọn trống rỗng. Hai chiếc xe đẩy đã được chất đầy. Thanh Ngọc liền lấy thêm hai chiếc xe đẩy nữa.
Hành động của cô thu hút không ít sự chú ý của những người xung quanh, nhưng Thanh Ngọc không hề quan tâm. Cô vẫn đang chìm trong khoái cảm mua sắm của mình. Đã là nữ giới, không ai là không thích mua sắm cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-mau/2987481/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.