Nói là làm, Thanh Ngọc lập tức chuẩn bị vài bộ quần áo thể thao, hai chiếc áo phao phòng thời tiết trở lạnh. Cô còn chuẩn bị đầy một balo đồ ăn cùng nước uống và một số đồ dùng cá nhân. Tuy bốn ngày nữa mới đến mạt thế, thời gian di chuyển cũng ngắn nhưng Thanh Ngọc vẫn muốn chuẩn bị nhiều đồ hơn một chút để đề phòng bất trắc xảy ra.
-Nhớ cẩn thận một chút, khi nào điện thoại có sóng phải lập tức gọi cho anh có biết không.
-Anh yên tâm.
- Thanh Ngọc, em cầm lấy.
Hải suy nghĩ một lúc, từ trong ngăn bàn làm việc lấy ra một khẩu súng đưa cho em gái. Dù biết làm như vậy là không đúng, cũng biết Thanh Ngọc có khả năng tự bảo vệ bản thân nhưng anh vẫn không yên tâm. Có khẩu súng này, Thanh Ngọc có thể đối phó được trong khi gặp nguy hiểm.
Đây là súng K\-14 do Việt Nam sản xuất, bên trong có 13 viên đạn. Thanh Ngọc biết khẩu súng này vì cô đã từng thử qua. Cô biết bắn sùng, thậm chí còn bắn rất tốt.
Thanh Ngọc hết nhìn khẩu súng, lại nhìn anh trai. Im lặng một lúc cô liền nhận lấy. Cô hiểu điều anh muốn nói. Người không vì mình, trời tru bất diệt.
- Em đi đây. Anh phải bảo trọng, nhớ dưỡng thương thật tốt. Em nhất định sẽ đón mẹ trở về.
Thanh Ngọc nói với giọng kiên định, sau đó đứng thẳng tắp chào tư thế quân đội với Hải. Cô nhất định sẽ tìm được mẹ, nhất định sẽ bảo vệ được người thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-mau/2987473/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.