Màn đêm dần buông xuống, cả một vùng biển chìm trong không gian u tối. Mọi người chỉ có thể nhìn thấy những tia sáng le lói của ngọn hải đăng ở phía xa xa.
Hoàng kiểm tra lại trang bị lần cuối, anh còn tiện tay bỏ thêm mấy thanh socola vào trong túi áo. Đã nhiều năm như thế, anh vẫn giữ thói quen này. Hoàng không khỏi tự giễu.
Lần này, đội của anh sẽ kết hợp với cảnh sát quốc tế điều tra một đường dây buôn người xuyên biên giới. Nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm bởi bọn tội phạm này rất manh động và hiếu chiến. Nhưng Hoàng không hề sợ hãi.
Từ trên trực thăng nhìn xuống, Hoàng chỉ thấy không gian mênh mông toàn là nước. Anh nhắm mắt cảm nhận từng âm thanh xung quanh mình. Ngoài tiếng động cơ máy bay, Hoàng còn nghe thấy tiếng gió gào thét, cùng tiếng sóng biển rạt rào. Anh thích biển, vô cùng thích. Nhưng kể từ sau khi chuyện đó xảy ra, Hoàng không bao giờ đến biển một lần nào nữa.
Hắt xì!
Cơn gió lạnh thổi qua khiến Hoàng không khỏi rùng mình, mũi cũng đỏ lên vì rét. Hiện tại đang là mùa đông, nhiệt độ ban đêm hạ xuống rất thấp. Nhưng cơ thể anh vốn luôn khỏe mạnh, anh còn từng ngâm mình dưới nước lạnh cà ngày, cũng đã đến Bắc Cực huấn luyện, sao có thể vì một cơn gió mà bị sổ mũi chứ. Chả lẽ anh ốm rồi?
Phong, cậu đang làm gì đấy?
Hoàng thấy Phong nãy giờ cứ ngồi ngẩn ngơ một mình nên lấy làm lạ hỏi:
Không có gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-mau/2987463/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.