"Chị em duy nhất, gì mà chị em duy nhất.. hả? Cô ta làm gì mà có tư cách đó, khi còn chẳng biết đến người chị gái này, rồi cô ta ở đâu làm gì khi tôi và cô Chén bị tên khốn đó bị sỉ nhục cơ chứ! Lúc đó thì cô ta ở đâu, ở đâu cơ chứ.. a.. a.. á.. á.. hức ư ư à à hư ư ư"
Nội tâm yếu ớt chỉ muốn ngồi sụp xuống hét òa khóc ra hết tất cả sự đau đớn của mình mỗi lần Nương nhắc đến cái quá khứ tuyệt vọng đó. Cô dùng tất cả sự hận thù kéo tâm trí bản thân dậy khỏi sự đau khổ tưởng như là giải thoát nhưng lại tựa con thiêu thân cháy mình trong ngọn lửa thù hận một lần nữa:
"Cô ta còn chưa bao giờ nếm trải mùi vị cực khổ đó của tôi cơ mà, chị em thì phải đồng cam cộng khổ chứ, chỉ một chút thôi trong suốt mười mấy năm chỉ cần cô ta đề cập đến cuộc sống của tôi ở đây thì ít nhất cũng đâu như bây giờ có khi còn thật sự trở thành vị đại tiểu thư. Nhưng cuộc sống của cô ta vốn dĩ không có tôi! Cô ta vốn dĩ đã chẳng tha thiết gì đến người chị gái này mà cũng dám nói là cô ta nói là luôn quan tâm, nhung nhớ, yêu thương tôi hay sao, đó vốn dĩ chỉ là những lời nói dối trá dễ nghe của lũ có tiền mà thôi, rồi cũng như hắn là lũ quỷ đội lốt người. Vậy thì tại sao trong đầu mình lại có cái suy nghĩ mình sẽ yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-den/2985944/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.